Ông Hòe – 82 tuổi – sống cùng căn biệt thự lớn do vợ chồng ông gây dựng từ thời còn buôn vải ngoài Bắc.
Sau khi vợ mất, các con lần lượt ra riêng, chỉ để ông sống với một người giúp việc tên Hạnh – phụ nữ ngoài 50, quê ở miền Trung, trầm tính, ít nói.
Bà Hạnh làm lụng tận tụy 6 năm trời:
– “Tôi chỉ cần ông sống khỏe là mừng.”
– “Lỡ có chuyện gì, tôi nguyện lo ma chay chứ không đòi gì cả.”
Cho đến một ngày, ông Hòe tuyên bố:
– “Tôi làm di chúc rồi. Tài sản đứng tên bà Hạnh hết. Nhà cửa, sổ tiết kiệm, cả xe cũng vậy.”
Cả gia đình sốc nặng.
Ba người con kéo nhau về, phản đối dữ dội. Có người gào khóc, có người đập bàn.
Có đứa cháu đập thẳng vào tường la hét:
– “Bà ta là ai mà được lấy hết công sức cả đời của ông nội?”
Nhưng ông Hòe chỉ nói một câu:
– “Khi tao nằm liệt, ai đút cơm, ai đỡ tao đi vệ sinh?
Còn tụi mày thì sao? Tao bấm chuông cả đêm tụi mày còn chưa thèm nghe.”
Di chúc được công chứng.
Bà Hạnh vẫn điềm đạm dọn cơm, không nói nửa lời.
Báo chí đồng loạt đưa tin:
“Cơ quan điều tra phá đường dây rửa tiền xuyên quốc gia đội lốt từ thiện – người cung cấp bằng chứng là bà H.T.H, nguyên là Cục phó giám sát tài chính, từng giả danh người giúp việc để tiếp cận nhân vật liên quan.”
Cả gia đình ông Hòe… chết lặng.
Bà Hạnh – người giúp việc im lặng suốt 6 năm – chính là “tai mắt” bí mật của lực lượng điều tra, ẩn thân để lấy thông tin từ người anh rể cũ của ông Hòe – kẻ đang bị truy nã quốc tế.
Hôm đó, khi cả họ kéo nhau đến xin lại phần tài sản, bà Hạnh chỉ rót nước, mời ngồi, rồi lạnh nhạt nói:
– “Tôi không lấy của ai cả. Tôi chỉ sống đúng.
Và ông ấy – là người duy nhất trong gia đình này sống biết ơn.”
Từng người một quỳ gối xin lỗi. Không ai dám ngẩng đầu.
“Đừng khinh thường người im lặng – vì họ có thể đang nắm cả vận mệnh của gia đình bạn trong tay.”