×

Suốt 12 năm trời tôi đi tìm con cùng chồng, lúc đậu phôi anh ta lại thừa nhận 1 sự thật

Tôi và anh lấy nhau đã hơn mười năm. Mười năm ấy, với nhiều người là quãng thời gian xây dựng một gia đình trọn vẹn, con cái đề huề, nhưng với chúng tôi, đó là chuỗi ngày dài đằng đẵng chạy theo hy vọng mong manh để có một đứa con. Hiếm muộn – hai từ ấy như cái bóng đè nặng lên cuộc hôn nhân của chúng tôi. Tôi không đếm nổi bao nhiêu lần hai vợ chồng ngồi trong phòng khám, nắm tay nhau nghe bác sĩ giải thích về IVF – thụ tinh trong ống nghiệm. Anh luôn nói: “Cố lên em, mình sẽ có con mà.” Tôi tin anh, tin vào tình yêu và sự đồng hành của chúng tôi.

Mười năm, không ít lần thất bại, không ít lần tôi khóc cạn nước mắt khi thấy que thử thai chỉ một vạch. Anh vẫn ở đó, an ủi tôi, dù đôi lúc tôi thấy ánh mắt anh xa xăm, như đang giấu điều gì đó. Nhưng tôi không dám nghĩ nhiều, chỉ biết lao vào hành trình tìm con như một kẻ mộng du. Đến năm thứ mười, phép màu cuối cùng cũng đến. Tôi đậu thai, không phải một mà là ba phôi. Ba đứa con – niềm hạnh phúc tôi chưa từng dám mơ tới. Tôi run rẩy gọi cho anh, giọng nghẹn ngào báo tin. Anh chỉ ậm ừ, bảo bận việc, rồi cúp máy. Tôi nghĩ chắc anh cũng xúc động, chỉ là không giỏi thể hiện.

Nhưng rồi, mọi thứ sụp đổ. Một ngày, tôi tình cờ nghe được cuộc trò chuyện của bạn anh qua điện thoại để quên ở nhà. “Con trai mày được sáu tháng rồi, mày định giấu vợ đến bao giờ?” Tim tôi như ngừng đập. Tôi lặng lẽ tìm hiểu, và sự thật hiện ra như nhát dao cứa vào lòng: Anh đã có con với một người phụ nữ khác, đứa bé đã sáu tháng tuổi. Sáu tháng – nghĩa là khi tôi còn đang cắm cúi chạy chữa, còn đang hy vọng về một gia đình trọn vẹn, anh đã phản bội tôi từ lâu.

Tôi chết lặng. Ngày tôi lên bàn cấy phôi, quyết định làm mẹ đơn thân vì không muốn từ bỏ những đứa con mà tôi đã khổ sở tìm kiếm, anh không đến. Không một lời giải thích, không một cái nắm tay. Tôi nằm đó, một mình, nước mắt chảy ngược vào trong. Tôi tự nhủ, thôi thì mình sẽ làm mẹ, dù không có anh.

Năm năm sau, tôi gặp lại anh, tình cờ trong một quán cà phê. Tôi giờ là mẹ của ba đứa trẻ – hai trai, một gái – những thiên thần nhỏ mà tôi đã đánh đổi tất cả để có được. Cuộc sống của tôi không dễ dàng, nhưng tôi tự hào vì đã vượt qua. Còn anh, tôi ngỡ ngàng khi thấy anh ngồi đó, tóc đã điểm bạc, dáng vẻ tiều tụy. Người phụ nữ kia đã rời bỏ anh, mang theo đứa con chung của họ. Anh sống một mình, làm công việc lặt vặt, không còn cái vẻ tự tin ngày xưa. Anh nhìn tôi, ánh mắt thoáng chút hối hận, nhưng tôi không còn cảm giác gì nữa.

“Em sống tốt chứ?” anh hỏi. Tôi mỉm cười nhạt, gật đầu, rồi quay đi. Tôi không trách anh, cũng không hận. Chỉ là, cuộc sống của anh giờ đây, với tôi, chẳng còn liên quan gì nữa. Tôi đã tìm được hạnh phúc của riêng mình, bên những đứa con – điều mà mười năm trước, tôi từng nghĩ chỉ có thể có được cùng anh.

Related Posts

Những trường hợp cán bộ nào được chi trả gần 25 tỷ đồng khi nghỉ hưu trước t;u;ổ;i?

 Đến thời điểm hiện tại, tỉnh Quảng Bình đã chi 24,7 tỷ đồng để giải quyết chế độ chính sách cho 18 cán bộ nghỉ hưu theo…

Chân dung người mẹ đang được quan tâm tại Quảng Nam

Cách đây ít phút, trang fanpage VTVcab – Tin tức 1,3 triệu người theo dõi đăng tải thông tin về vụ việc nghi án mẹ ruột s:át…

Lương Thế Thành – Thúy Diễm bỏ quốc tịch Mỹ cho con trai?

  Bảo Bảo – con trai của Thúy Diễm và Lương Thế Thành nhiệt tình tham gia các sự kiện thể thao ở trường, nhóc tì được…

Cô Gái Ướt Sũng Xin Ở Nhờ, Nửa Đêm Cô Đưa Ra Lời Đề Nghị Khiến Chàng Trai Sững Sờ

Ở một vùng quê hẻo lánh, nơi những cơn mưa rừng bất chợt có thể kéo dài hàng giờ, Nam sống một mình trong căn nhà nhỏ…

Chủ nhà hàng lên mạng công bố chuyện huyện nợ tiền ăn uống ‘tiếp khách’ nhiều năm liền, nhìn hóa đơn đúng là váng đầu

Một chủ nhà hàng ở Nghệ An đã đăng tải thông tin trên mạng xã hội, tố UBND huyện Tương Dương “ăn nợ không chịu trả”. Ngày…

Sau 3 tháng lên chăm cháu, mẹ đ;;ẻ và dì bỗng bụng to vượt mặt bỏ về quê

Tôi năm nay vừa tròn 30 tuổi, cái tuổi mà người ta bảo là “đủ chín để gánh vác gia đình”. Tôi mang thai đứa con đầu…