“Vợ già mà tâm lý là nhất!” – Cậu thanh niên 25 tuổi cười toe toét nói giữa lễ cưới, trước hàng trăm ánh mắt hoài nghi lẫn mỉa mai.
Cô dâu 57 tuổi, tay ôm hoa, nở nụ cười hiền hậu. Bà là người thành đạt, thông minh, lại nhẹ nhàng như một người mẹ, từng chăm sóc anh từng chút từ khi còn là sinh viên thuê trọ ở phòng dưới nhà.
Ai cũng nghĩ đây là một cuộc “hôn nhân đổi lấy tài sản”, còn anh thì nói:
— Không! Em lấy chị vì em thương. Chị là người hiểu em nhất.
Nhưng khi đêm xuống, trở về phòng tân hôn… mọi thứ bỗng không giống như anh tưởng.
Anh vừa bước vào phòng, đèn chưa bật thì nghe tiếng vòi sen trong phòng tắm dừng lại. Anh mỉm cười bước tới định gõ cửa thì… cửa phòng tắm hé mở. Và giây phút ấy, tim anh như ngừng đập.
Trong ánh sáng lờ mờ, người vợ 57 tuổi đứng quay lưng, trên da thịt đầy vết khâu, những đường chỉ đen như chưa tháo, chạy dài từ cổ xuống lưng, từ vai đến tận gót chân. Có cả một mảng da vùng sườn bị khuyết, như thể mới ghép lại từ đâu đó.
Không kịp giấu giếm, bà quay người, nụ cười rất chậm:
— Mình thấy rồi à?
Cậu lùi lại, run rẩy hỏi:
— Chị… chị làm gì với cơ thể chị vậy?
Bà bước tới, vẫn quấn khăn tắm, nhưng mắt thì long lanh lạ kỳ:
— Chị chỉ… thay đi những phần không còn khiến em hứng thú, để mình trẻ hơn, đẹp hơn, hợp với em hơn…
— Đây là phần đùi từ cô gái 19 tuổi. Bụng thì từ một người mẫu 24 tuổi mất vì tai nạn… Còn tay? Tay là của một vũ công ba lê…
Cậu choáng váng, lùi sát tường, trong đầu vang lên câu hỏi kinh hoàng:
“Chị yêu mình… đến mức nào? Và… bao nhiêu người nữa đã ‘đóng góp’ cho cuộc hôn nhân này?”