×

Vợ tôi bầ/u 3 tháng, nhưng ngày nào cũng chạy ship từ 7 giờ sáng đến tận 2 giờ đêm để kiếm tiền nuôi tôi chữa UT

Vợ tôi bầu 3 tháng, nhưng ngày nào cũng chạy ship từ 7 giờ sáng đến tận 2 giờ đêm để kiếm tiền nuôi tôi – một gã chồng đang mang trong mình căn bệnh ung thư giai đoạn cuối. Nhìn cô ấy, tôi chỉ thấy đau lòng. Mỗi ngày, cô ấy về nhà trong bộ đồ giao hàng còn chưa kịp thay, mồ hôi nhễ nhại, đôi mắt thâm quầng vì thiếu ngủ. Có hôm, cô ấy vừa đặt lưng xuống giường đã vội vàng bật dậy, xách túi chạy thẳng vào viện để ngủ bên cạnh tôi, sợ tôi lên cơn đau lúc nửa đêm không ai chăm sóc. Tôi xót xa cho gia đình nhỏ của mình, nhất là khi nghĩ đến đứa con sắp chào đời – một sinh linh bé bỏng đáng lẽ phải được mẹ nó nâng niu, nghỉ ngơi, chứ không phải còng lưng kiếm từng đồng như thế này.

Tôi đã khuyên cô ấy bao lần, rằng đừng làm lụng vất vả nữa, rằng tôi không muốn cô ấy và con phải khổ vì tôi. Nhưng cô ấy chỉ cười, nắm tay tôi thật chặt rồi nói: “Anh đừng lo, em khỏe mà. Em muốn anh yên tâm chữa bệnh, còn con mình, em sẽ chăm sóc tốt.” Lời nói ấy vừa ấm áp vừa như dao cứa vào tim tôi. Tôi biết tính cô ấy, đã quyết thì không ai lay chuyển được. Vậy nên, tôi đành im lặng, chỉ biết cầu trời cho cô ấy đủ sức khỏe để gánh vác cả gia đình trong những ngày tôi còn lại.

Cho đến một đêm, 11 giờ khuya, tôi vẫn chưa thấy tiếng xe máy quen thuộc của cô ấy vọng về. Lòng tôi nóng như lửa đốt. Dạo gần đây, cô ấy hay kêu mệt, tôi sợ cái thai 3 tháng chưa ổn định lại thêm công việc nặng nhọc khiến cô ấy kiệt sức. Tôi cố gắng ngồi dậy, tay run run bấm số điện thoại của cô ấy, nhưng không ai bắt máy. Linh tính chẳng lành, tôi gọi cho một đồng nghiệp chạy ship cùng cô ấy. Giọng thằng bạn ở đầu dây bên kia nghẹn lại, mãi mới thốt ra được câu: “Anh ơi, chị… chị bị tai nạn rồi. Xe tải đâm phải lúc chị đang giao đơn hàng cuối. Chị… không qua khỏi.”

Tôi chết lặng. Điện thoại rơi xuống giường, đầu óc tôi trống rỗng. Hóa ra, cái dáng vẻ vội vã, chưa kịp thay đồ để chạy vào viện ngủ cùng tôi hôm nào, giờ đã mãi mãi không còn nữa. Vợ tôi, người phụ nữ mạnh mẽ nhất tôi từng biết, đã ra đi cùng đứa con chưa kịp chào đời, để lại tôi – một kẻ bất lực, chỉ biết nằm đây chờ ngày chết. Tôi khóc không thành tiếng, chỉ ước sao mình có thể đổi mạng sống này để cô ấy được sống, được làm mẹ, được hạnh phúc như bao người phụ nữ khác. Nhưng tất cả đã quá muộn.

Related Posts

Gi:á vàng sáng nay: Giảm ồ ạt luôn rồi, các chủ tiệm vàng cũng phải kh::óc th::ét,

Dự báo giá vàng ngày 3/4/2025 dự kiến giá vàng thế giới giảm. Trong nước, giá vàng nhẫn, vàng miếng cũng giảm, mất mốc 102 triệu đồng/lượng….

Tại sao không một cửa tiệm nào dám mua vàng người phụ này bán? Người mua đã mắc sai lầm sơ đẳng nhất

Một đoạn video ghi lại hình ảnh thỏi vàng hiếm của một vị khách, sau khi kiểm tra mới hiểu tại sao không cửa hàng nào dám…

Vị khách đem vàng đi bán nhưng không cửa tiệm nào dám mua, hóa ra đã mắc sai lầm ngay từ lúc mua tích trữ

Một đoạn video ghi lại hình ảnh thỏi vàng hiếm của một vị khách, sau khi kiểm tra mới hiểu tại sao không cửa hàng nào dám…

Văn Toàn bất ngờ khoe ‘đi chụp ảnh cưới’, cô dâu là người quen trong showbiz?

Bài đăng khoe đi chụp ảnh cưới của Văn Toàn đang nhận được sự quan tâm của CĐM.  Mới đây, Văn Toàn đăng tải trên story cá…

Dùng gậy bóng chày đ/á/nh người đi đường: Tài xế ô tô đối diện hình phạt nào?

Theo luật sư, hành vi của tài xế ô tô có thể bị truy cứu trách nhiệm hình sự với tội danh “Cố ý gây thương tích”…

Chuyển nhầm gần 500 triệu vào tài khoản người đã ch/et, chị gái sững sờ nghe tin từ ngân hàng

Một phụ nữ tại Đắk Lắk chuyển khoản nhầm gần 430 triệu đồng vào số tài khoản của một người đàn ông nghi đã mất. Sự việc…