×

Vợ tôi bầ/u 3 tháng, nhưng ngày nào cũng chạy ship từ 7 giờ sáng đến tận 2 giờ đêm để kiếm tiền nuôi tôi chữa UT

Vợ tôi bầu 3 tháng, nhưng ngày nào cũng chạy ship từ 7 giờ sáng đến tận 2 giờ đêm để kiếm tiền nuôi tôi – một gã chồng đang mang trong mình căn bệnh ung thư giai đoạn cuối. Nhìn cô ấy, tôi chỉ thấy đau lòng. Mỗi ngày, cô ấy về nhà trong bộ đồ giao hàng còn chưa kịp thay, mồ hôi nhễ nhại, đôi mắt thâm quầng vì thiếu ngủ. Có hôm, cô ấy vừa đặt lưng xuống giường đã vội vàng bật dậy, xách túi chạy thẳng vào viện để ngủ bên cạnh tôi, sợ tôi lên cơn đau lúc nửa đêm không ai chăm sóc. Tôi xót xa cho gia đình nhỏ của mình, nhất là khi nghĩ đến đứa con sắp chào đời – một sinh linh bé bỏng đáng lẽ phải được mẹ nó nâng niu, nghỉ ngơi, chứ không phải còng lưng kiếm từng đồng như thế này.

Tôi đã khuyên cô ấy bao lần, rằng đừng làm lụng vất vả nữa, rằng tôi không muốn cô ấy và con phải khổ vì tôi. Nhưng cô ấy chỉ cười, nắm tay tôi thật chặt rồi nói: “Anh đừng lo, em khỏe mà. Em muốn anh yên tâm chữa bệnh, còn con mình, em sẽ chăm sóc tốt.” Lời nói ấy vừa ấm áp vừa như dao cứa vào tim tôi. Tôi biết tính cô ấy, đã quyết thì không ai lay chuyển được. Vậy nên, tôi đành im lặng, chỉ biết cầu trời cho cô ấy đủ sức khỏe để gánh vác cả gia đình trong những ngày tôi còn lại.

Cho đến một đêm, 11 giờ khuya, tôi vẫn chưa thấy tiếng xe máy quen thuộc của cô ấy vọng về. Lòng tôi nóng như lửa đốt. Dạo gần đây, cô ấy hay kêu mệt, tôi sợ cái thai 3 tháng chưa ổn định lại thêm công việc nặng nhọc khiến cô ấy kiệt sức. Tôi cố gắng ngồi dậy, tay run run bấm số điện thoại của cô ấy, nhưng không ai bắt máy. Linh tính chẳng lành, tôi gọi cho một đồng nghiệp chạy ship cùng cô ấy. Giọng thằng bạn ở đầu dây bên kia nghẹn lại, mãi mới thốt ra được câu: “Anh ơi, chị… chị bị tai nạn rồi. Xe tải đâm phải lúc chị đang giao đơn hàng cuối. Chị… không qua khỏi.”

Tôi chết lặng. Điện thoại rơi xuống giường, đầu óc tôi trống rỗng. Hóa ra, cái dáng vẻ vội vã, chưa kịp thay đồ để chạy vào viện ngủ cùng tôi hôm nào, giờ đã mãi mãi không còn nữa. Vợ tôi, người phụ nữ mạnh mẽ nhất tôi từng biết, đã ra đi cùng đứa con chưa kịp chào đời, để lại tôi – một kẻ bất lực, chỉ biết nằm đây chờ ngày chết. Tôi khóc không thành tiếng, chỉ ước sao mình có thể đổi mạng sống này để cô ấy được sống, được làm mẹ, được hạnh phúc như bao người phụ nữ khác. Nhưng tất cả đã quá muộn.

Related Posts

Lần này bà Liên vô tình tìm được một cuốn nhật ký bìa da sờn góc mà Nguyên từng viết trong những năm tháng đại họ

Nghe tin Việt (Thái Vũ) phải nhập viện, Đại (Kiên Trần) đã đến thăm. Dù Đại mang theo quà và vẻ mặt vui vẻ, hớn hở nhưng…

Vợ đ;;ẻ xong bị biế;/n ch/ứng không thể đi lại bình thường, chồng bỏ vợ con mới sinh theo người phụ nữ giàu có khác

Ngày Hương sinh đứa con đầu lòng, cả gia đình vỡ òa trong niềm vui. Tiếng khóc oe oe của bé Minh vang lên trong căn phòng…

Nhật Lệ – chị gái Quang Linh Vlog có liên quan gì đến công ty Chị Em Rọt không?

Lê Thành Công là cổ đông lớn nhất tại Tập đoàn Chị Em Rọt. Nhân vật này vai trò lớn trong việc tổ chức, vận hành và…

Miền Bắc khi nào chính thức bước vào đợt nắng n/óng?

Theo cơ quan khí tượng, miền Bắc sắp hết các đợt không khí lạnh, dự báo xu thế nắng nóng 2 tháng tới. Thời tiết hôm nay…

Ông lão U60 cao 2m3 được bác sĩ kết luận “không khuyến khích si:;nh s;;ản” với với vợ trẻ kém 28t nhưng vẫn cãi lời, 16 năm sau nhìn kết quả mà rungminh

Khi khám tiền hôn nhân để chuẩn bị sinh con, vợ chồng Bao Hỉ Thuận được bác sĩ kết luận “Không khuyến khích sinh sản”. Mang theo…

Giá vàng sáng 11/4: CHÍNH THỨC m/ất trắng, xem mà kh/óc ròng

Sáng 11/4, giá vàng thế giới tiếp tục tăng mạnh 110 USD/ounce so với đầu giờ sáng qua, đạt ngưỡng 3.188 USD/ounce, đây là mức giá cao…