×

Vị giám đốc giàu có không có con nên nên về làng xin con nu//ôi, nhưng ông ta lại chọn đứa b/é không có ch/ân để nuôi

Ở một thành phố lớn, ông Thành, một vị giám đốc giàu có, sở hữu gia tài đồ sộ với những tòa nhà cao chọc trời, công ty trải dài khắp nơi và tài khoản ngân hàng mà người thường chỉ dám mơ tới. Nhưng ông lại cô đơn. Vợ mất sớm, ông không có con cái, và tuổi già dần đến, ông bắt đầu nghĩ đến việc tìm một người thừa kế. Người ta đồn đoán ông sẽ chọn một đứa trẻ thông minh, khỏe mạnh, hay ít nhất là con nhà danh giá để xứng với cơ ngơi ấy. Nhưng không, ông lại làm điều chẳng ai ngờ tới.

Ông Thành về làng quê xưa, nơi ông sinh ra và lớn lên trong nghèo khó trước khi bứt phá thành công. Dân làng xôn xao khi thấy ông xuất hiện, ăn mặc giản dị nhưng vẫn toát lên vẻ quyền uy. Ông bảo với mọi người: “Tôi muốn nhận một đứa bé làm con nuôi.” Cả làng háo hức, ai cũng muốn con mình được chọn, được đổi đời. Những đứa trẻ khỏe mạnh, nhanh nhẹn được bố mẹ đẩy ra trước mặt ông, hy vọng lọt vào mắt xanh của vị giám đốc.

Nhưng ông Thành không để ý đến chúng. Ông lặng lẽ đi qua từng con ngõ, ánh mắt dừng lại ở một góc khuất. Nơi đó, thằng Tí – một cậu bé không có chân từ nhỏ – đang ngồi chơi với đống đất. Tí mồ côi, sống nhờ lòng thương của bà con trong làng, chẳng ai nghĩ cậu bé tật nguyền ấy lại có cơ hội đổi đời. Vậy mà ông Thành bước tới, cúi xuống nhìn Tí, rồi mỉm cười: “Ta muốn nhận cháu làm con.”

Dân làng sững sờ. Người thì xì xào: “Ông ấy giàu thế sao lại chọn thằng bé què?” Người khác lại bảo: “Chắc ông già rồi, lẫn lộn mất rồi.” Nhưng ông Thành không giải thích, chỉ lặng lẽ đưa Tí về thành phố, chăm sóc, nuôi nấng cậu như con ruột. Ông thuê thầy dạy học, bác sĩ giỏi nhất để làm chân giả cho Tí, và dành thời gian bên cậu bé nhiều hơn bất kỳ ai.

Nhiều năm trôi qua, Tí lớn lên, trở thành một chàng trai thông minh, kiên cường dù đôi chân vẫn là thứ xa xỉ với cậu. Ông Thành ngày càng yếu, và đến một ngày, ông gọi luật sư đến công bố di chúc. Dân làng ngày xưa, giờ đã nghe tin, kéo nhau lên thành phố, tò mò muốn biết khối tài sản khổng lồ kia sẽ về tay ai. Khi luật sư đọc tên người thụ hưởng – “Trần Văn Tí” – cả đám đông im phăng phắc, rồi xôn xao bàn tán.

“Thằng Tí què sao xứng đáng?” một người thốt lên. Nhưng rồi ông Thành, dù yếu ớt, vẫn đứng dậy, giọng run run nhưng đầy cương quyết: “Các người không hiểu đâu. Khi tôi còn nhỏ, tôi cũng từng bị khinh miệt, từng đói khổ, từng nghĩ mình chẳng có tương lai. Một lần, tôi ngã xuống giếng, tưởng chết, nhưng có một người đàn ông không chân đã dùng tay kéo tôi lên, cho tôi miếng cơm, dù chính ông ấy cũng chẳng có gì. Người đó là cha của Tí.”

Cả làng lặng đi. Ông kể tiếp: “Tôi thành công hôm nay là nhờ ông ấy. Nhưng tôi không kịp báo đáp, ông ấy mất sớm, để lại Tí mồ côi. Tôi chọn Tí không phải vì thương hại, mà vì tôi nợ cha cậu ấy một ân tình, và vì tôi thấy ở Tí ý chí sống mãnh liệt – thứ mà không tiền bạc nào mua được. Tài sản này là của cậu ấy, xứng đáng hơn bất kỳ ai.”

Dân làng cúi đầu, vừa xấu hổ vừa khâm phục. Tí đứng đó, nước mắt lăn dài, không phải vì tài sản, mà vì lần đầu tiên cậu hiểu được giá trị của mình trong mắt người cha nuôi. Từ đó, Tí không chỉ kế thừa gia tài, mà còn tiếp tục sự nghiệp của ông Thành, trở thành biểu tượng của lòng kiên trì và tình người vượt lên nghịch cảnh.

Related Posts

Bí ẩn nguồn tiền giúp Quang Linh Vlogs trở thành ‘đại gia châu Phi’

Trước khi dấn thân vào con đường kinh doanh ở Việt Nam, sau đó vướng bê bối kẹo rau củ Kera, Quang Linh Vlogs từng sở hữu…

Đây là nguồn tiền giúp Quang Linh Vlogs trở thành ‘đại gia châu Phi’

Trước khi dấn thân vào con đường kinh doanh ở Việt Nam, sau đó vướng bê bối kẹo rau củ Kera, Quang Linh Vlogs từng sở hữu…

Phản ứng của người vợ khi gặp lại chồng bán vé số

Sáng chủ nhật, trời trong xanh, gió mát lành. Linh, một cô bé 10 tuổi, tung tăng bước đi trên con đường làng quen thuộc. Mẹ bảo…

Cả nước sẽ còn 28 tỉnh và 6 thành phố trực thuộc Trung ương

Ban Chấp hành Trung ương thống nhất giảm số đơn vị hành chính cấp tỉnh trên cả nước từ 63 xuống 34, trong đó có 28 tỉnh…

Hai cha con có tên tuổi trong phim Việt

Hai cha con mỗi người chọn một lối đi, một cách thể hiện và thầm lặng cống hiến cho nghệ thuật. Không hào nhoáng, không ồn ào,…

Ông bố đơn thân giúp đỡ một người phụ nữ thay lốp xe. Một hành động tử tế nhỏ bé đã thay đổi cuộc đời anh ấy mãi mãi…

Trời sẩm tối, gió lạnh thổi từng cơn xuyên qua những con phố vắng. Minh, một ông bố đơn thân, vừa tan làm và đang lái xe…