×

Ba năm xa cách, tôi đếm từng ngày chờ chồng đi XKLĐ trở về

Ba năm xa cách, tôi đếm từng ngày chờ chồng về. Anh đi làm xa, bảo rằng để kiếm tiền lo cho tương lai hai đứa. Những cuộc gọi thưa dần, tin nhắn chỉ còn vài dòng cụt lủn, nhưng tôi vẫn tin, vẫn chờ. Đêm anh trở về, tôi đứng trước cổng, tim đập thình thịch như ngày đầu yêu. Anh bước xuống xe, dáng vẻ phong trần, nụ cười quen thuộc mà sao giờ xa lạ. Trên tay anh là chiếc vali cũ kỹ, bên trong, anh bảo, có 2 tỷ đồng – số tiền anh dành dụm suốt ba năm.

Đêm đoàn tụ, tôi chuẩn bị bữa cơm thật tươm tất, ánh đèn vàng ấm áp hắt lên gương mặt anh – gầy hơn, sạm đi, nhưng vẫn là người đàn ông tôi yêu. Chúng tôi cười nói, kể chuyện, như muốn bù lại những tháng ngày xa cách. Rồi khi tắt đèn, tôi nằm bên anh, khẽ đưa tay chạm vào vai anh, muốn ôm lấy người chồng mà tôi nhớ đến phát điên. Nhưng ngay khoảnh khắc ấy, anh giật mình, co người lại, nước mắt trào ra. Anh quỳ xuống, giọng run rẩy: “Anh xin lỗi, tha thứ cho anh… anh không xứng đáng.”

Tôi sững sờ, không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Anh nắm tay tôi, khóc như một đứa trẻ, rồi kể hết sự thật – sự thật mà tôi không bao giờ tưởng tượng nổi. Số tiền 2 tỷ ấy không phải từ công việc lương thiện. Anh không đi làm kỹ sư như đã nói, mà dấn thân vào một đường dây buôn hàng cấm xuyên quốc gia. Ba năm qua, anh sống trong bóng tối, lẩn trốn, đánh đổi tất cả để có tiền. Nhưng điều khiến tôi chết lặng không phải là tội lỗi ấy, mà là câu nói tiếp theo: “Anh đã phản bội em… có một người phụ nữ khác. Cô ấy giúp anh trong những ngày khốn khó nhất.”

Tôi ngồi đó, tay chân lạnh toát, đầu óc quay cuồng. Hình ảnh người chồng tôi từng yêu, từng tin tưởng, giờ vỡ tan như chiếc gương trước mặt. Anh khóc lóc van xin, nói rằng anh làm tất cả vì muốn tôi có cuộc sống tốt hơn, rằng anh yêu tôi, rằng người phụ nữ kia chỉ là phút yếu lòng. Nhưng mỗi lời anh nói như mũi dao đâm vào tim tôi. Tôi không hét lên, không gào khóc, chỉ lặng lẽ đứng dậy, bước ra khỏi phòng.

Sáng hôm sau, anh quỳ trước cửa, xin tôi cho anh một cơ hội. Tôi nhìn anh, nhìn số tiền 2 tỷ trên bàn – thứ anh đánh đổi bằng cả nhân cách và tình yêu của chúng tôi. Tôi bảo anh đi, mang theo tất cả, tôi không cần. Anh rời đi, vali kéo lê trên nền đất, âm thanh khô khốc như chính trái tim tôi lúc ấy.

Nhưng khi cánh cửa đóng lại, tôi mới bật khóc. Tôi không khóc vì mất anh, mà vì tự hỏi: nếu tôi tha thứ, liệu có xóa được vết nhơ ấy không? Nếu tôi giữ anh lại, liệu tôi có thể sống tiếp với một người chồng đã không còn là của riêng tôi? Câu hỏi ấy ám ảnh tôi mỗi đêm, day dứt, dằn vặt, không có lời đáp. Và trong sâu thẳm, tôi biết, dù anh đi hay ở, tôi đã mất anh từ lâu lắm rồi.

Related Posts

Được mai mối cho con của chủ tịch trên thành phố, tôi mừng thầm tưởng được “đổi đời” ai ngờ 3 tháng về làm dâu thì bẽ bàng nhận ra

Tôi, một cô gái quê mùa, lớn lên giữa cánh đồng lúa và những buổi chợ phiên đơn sơ. Cuộc sống của tôi giản dị, quanh quẩn…

Danh tính bạn trai mới của Nhật Kim Anh khiến khán giả tò mò?

Mới đây, Nhật Kim Anh công bố thông tin sắp sinh em bé khiến khán giả bất ngờ và tò mò về danh tính bạn trai của…

VinFast VF 6 ra mắt tại Philippines sau thành công của VF 3: Lần đầu áp dụng chính sách sạc điện chưa từng có hơn hẳn kh/ách Việt?

VinFast chính thức ra mắt và mở bán mẫu xe điện VF 6 tại Philippines, với kế hoạch bàn giao xe tới tay khách hàng từ tháng…

Lý do ô tô Toyota không còn bán chạy? Có 1 nguyên nhân đằng sau

Ô tô Toyota đang bị sức ép cạnh tranh mạnh mẽ từ một thương hiệu này. Mới đây, nhà tổ chức Triển lãm ô tô quốc tế Bangkok 2025…

Thông tin MỚI NHẤT từ CA về vụ DJ Ximer với vợ: Người vợ tuyên bố sẽ không l/y h/ôn chồng, tất cả vì 1 lý do

Sau khi đoạn clip đánh vợ gây bão MXH, DJ Ximer đã viết bản tường trình, ký cam kết không tái phạm hành vi bạo hành. Người…

Tình hình của gia đình Quang Linh Vlog ở Nghệ An sau nhiều ngày, rơi vào cảnh đ/a/u l/ò/ng

Trước thông tin Quang Linh Vlogs bị bắt cùng Hằng Du Mục, mẹ của anh vô cùng suy sụp, khóc nghẹn khi nghĩ về con trai. Những…