×

Ba năm – không dài cũng chẳng ngắn, đủ để chúng tôi thuộc về nhau từng hơi thở, từng ánh nhìn

Tôi và anh yêu nhau suốt ba năm thanh xuân đẹp nhất.
Ba năm – không dài cũng chẳng ngắn, đủ để chúng tôi thuộc về nhau từng hơi thở, từng ánh nhìn. Chúng tôi đã vẽ nên bao giấc mơ về một mái nhà, những đứa trẻ mang đôi mắt của anh và nụ cười của tôi. Tôi đã nghĩ chắc chắn rằng, cuối cùng, sau bao chờ đợi và sóng gió, chúng tôi sẽ nắm tay nhau đi hết cuộc đời này.

Nhưng số phận vốn chẳng bao giờ hỏi ý kiến người ta.

Gia đình tôi phản đối. Họ cho rằng anh không đủ “môn đăng hộ đối”. Sau những trận cãi vã nảy lửa, những lời trách móc, cuối cùng tôi gục ngã. Dưới áp lực, tôi đồng ý một cuộc hôn nhân sắp đặt.
Ngày mặc thử chiếc váy trắng, lòng tôi trống rỗng đến kỳ lạ. Tôi tự nhủ: “Rồi thời gian sẽ khiến mình quên.”

Thế nhưng, số phận còn cay nghiệt hơn cả những gì tôi tưởng.

Đúng vào sáng ngày cưới, khi những tiếng cười nói rộn ràng vang lên, khi tôi vừa khoác lên mình tấm váy cưới trắng tinh, thì gia đình tôi nhận được một món quà lạ lùng: một chiếc vòng hoa trắng muốt, kèm theo một phong thư.
Trên dải băng đen là dòng chữ lạnh lẽo: “Chúc em hạnh phúc.

Tôi chết lặng.

Tôi vội vã giật lấy lá thư, những dòng chữ run rẩy đập vào mắt:

“Em à,
Nếu em đọc được lá thư này, có lẽ lúc đó anh đã ở một nơi khác – nơi mà tình yêu không còn bị cấm đoán, nơi không còn ai ngăn chúng ta ở bên nhau.

Anh đã đợi em. Anh đã cầu nguyện. Nhưng anh không thắng nổi gia đình em, cũng không thắng nổi cả chính bản thân mình khi trái tim đã tan vỡ.

Hôm nay, khi em khoác lên mình chiếc váy cưới, anh chỉ mong em mãi mãi hạnh phúc, dù hạnh phúc ấy không có anh.

Anh yêu em… đến tận hơi thở cuối cùng.”

Lá thư trượt khỏi tay tôi, nhẹ bẫng.

Trong khoảnh khắc ấy, mọi thứ tối sầm lại trước mắt. Tôi khuỵu xuống, nghe tiếng gào khóc thất thanh của mẹ vọng bên tai.
Tôi đã ngất đi ngay trước bàn thờ của anh – nơi có chiếc vòng hoa trắng buốt, nơi tình yêu đầu đời của tôi ra đi mãi mãi, mang theo cả một phần linh hồn tôi.

Ngày hôm đó, chiếc váy cưới của tôi không nhuốm màu hoa cưới rực rỡ, mà nhuốm đẫm nước mắt, đau thương và vĩnh biệt.

Related Posts

Truy tố Cựu Bí thư, cựu Chủ tịch tỉnh Vĩnh Phúc về tội nhận h/ối l/ộ, mức hình phạt cao nhất là bao nhiêu?

Với cáo buộc nhận hối lộ hàng chục tỷ đồng từ lãnh đạo Tập đoàn Phúc Sơn, cựu Bí thư Tỉnh ủy Vĩnh Phúc Hoàng Thị Thúy…

Tôi và anh yêu nhau 3 năm nhưng số phận ngang trái đã không cho chúng tôi đến bên nhau

Tôi và anh yêu nhau suốt ba năm thanh xuân đẹp nhất.Ba năm – không dài cũng chẳng ngắn, đủ để chúng tôi thuộc về nhau từng…

Có cần thi lại lý thuyết nếu trượt thực hành sát hạch bằng lái B2? Nay đã có câu TRẢ LỜI

 Một bài sát hạch GPLX ô tô gồm 3 phần thi: lý thuyết, thực hành trong sa hình và thực hành trên đường trường. Nếu không đạt…

Điều ít người biết về xe tăng mang số hiệu 390 húc đổ cổng Dinh Độc Lập

Năm 1995, Françoise Demulder có triển lãm ảnh về sự kiện 30/4/1975 ở Paris. Trong một sự hữu duyên tình cờ, xe tăng 390 được phát lộ…

Xe ga 150cc gi:á hơn 40 triệu đồng đẹp cổ điển xịn như SH có đủ ABS 2 kênh và TCS, r:ẻ hơn Air Blade

Xe ga 150ccđược nhà sản xuất cung cấp đầy đủ những trang bị tối tân bậc nhất hiện nay dù có giá bán rẻ hơn hẳn Honda…

Đây là sự thật khô;;ng n;gờ về chiếc xe tăng huyền thoại mang số hiệu 390 húc đổ cổng Dinh Độc Lập 50 năm vê trước : Không một ai biết điều này trừ 5 nhân chứng lịch sử

Năm 1995, Françoise Demulder có triển lãm ảnh về sự kiện 30/4/1975 ở Paris. Trong một sự hữu duyên tình cờ, xe tăng 390 được phát lộ…