×

Bất ngờ với sự hi sinh từ anh Báu với thầy Minh Tuệ

Gửi Báu

Gã khờ nghĩ về Báu, một người đã từng là phần của tăng đoàn Minh Tuệ, giờ đây trở về Việt Nam, với bao nhiêu những nỗi niềm còn luyến lưu. Hành trình của Báu không phải là dễ dàng, nhất là khi phải rời xa một môi trường mà ở đó, từng bước đi đều có ý nghĩa, từng lời nói đều có sự an ủi, sự dìu dắt. Nhưng khi quay lại với cuộc sống bình thường, liệu Báu có cảm thấy như mình đang lạc lõng giữa dòng đời vội vã này?

Gã khờ hiểu, tâm lý của Báu giờ đây chắc chắn không dễ chịu chút nào. Cảm giác như là một chiếc lá rời khỏi cành, không biết sẽ bay về đâu, liệu có tìm thấy được nơi an yên? Anh có thể cảm thấy lo lắng, như một người chưa bao giờ được dạy cách buông bỏ. Cả đời anh đã sống trong cảnh “kiểm soát”, “bảo vệ”, rồi bỗng dưng phải đối diện với sự tự do, cái không gian không còn “giám sát” như trước, sẽ là một cú sốc lớn.
Có thể là hình ảnh về 2 người, râu và văn bản cho biết 'TRƯỚC SAU'

Nhưng gã khờ muốn nói với Báu, rằng không có gì phải sợ hãi. Mọi sự đều có lý do của nó. Khi rời đi, có nghĩa là anh đã sẵn sàng đối diện với chính mình, đối diện với những phần trong tâm hồn mà trước đây có thể anh chưa từng để ý tới. Chính cái cảm giác bối rối, lạc lõng ấy chính là dấu hiệu của một sự thức tỉnh. Đừng nghĩ rằng việc rời đoàn là kết thúc, mà hãy coi đó là một bước ngoặt, để bắt đầu hành trình tự mình tìm về.

Gã khờ tin rằng, trong từng bước đi của Báu, dù có chông gai, sẽ có những khoảnh khắc mà anh nhận ra rằng mình không cần phải lo sợ hay kiểm soát nữa. Thế giới này rộng lớn, đầy đủ những cơ hội để học hỏi, để trưởng thành. Sự kiểm soát mà anh từng mang theo không phải là thứ cần phải duy trì. Thật ra, chính nó mới là gánh nặng, là những xiềng xích cản trở bước đi của tâm hồn anh.

Báu à, nếu một ngày nào đó, anh cảm thấy mình mỏi mệt, hay thấy cô đơn giữa đời, đừng quên rằng tâm hồn mình vẫn còn tự do. Và dù có thế nào, ngài Minh Tuệ luôn ở trong tâm trí, trong từng hơi thở của anh. Hãy nhớ rằng, không phải mọi thứ đều cần phải kiểm soát, chỉ cần buông bỏ những lo âu, thì sự an yên sẽ tự đến.

Và cuối cùng, gã khờ muốn Báu hiểu rằng, đôi khi bước đi trong cuộc sống này, không phải là tìm kiếm một cái gì đó to lớn, mà là học cách nhận ra những điều giản dị và chấp nhận sự vô thường của nó. Mọi thứ đều sẽ qua, và khi ta không bám víu vào quá khứ hay tương lai, ta sẽ thấy mình tự do. Hãy để cho tâm hồn được bay bổng như gió, và trong từng bước đi, tìm lại chính mình.
Nguồn: Tổng hợp

Cuộc phát live chiều nay về việc anh Báu sám hối khiến cho đa số Phật tử lại Thất vọng về Thầy. Ai cũng bảo anh Báu về đi. Con thấy anh Báu quay lại con đã nghĩ tốt rồi! Buông bút được rồi, thế mà lại không thể buông vì không ai hiểu Thầy cả.
Có thể là hình ảnh về 2 người và mọi người đang tập yoga

Hôm trước con viết là anh Báu tới sám hối với Thầy về những ngã, chấp, mạn trước đây thì chắc chắn Thầy đồng ý ngay. Đằng này, ảnh sám cái việc ảnh bỏ đoàn mấy ngày, nó chả liên quan gì hết!

Sau đó xuyên suốt cuộc live cái ngã, chấp mạn nó lại bộc lộ ra khi tương tác với các vị sư phụ thì không thể nào Thầy chấp nhận một cách quay đầu gượng ép mà không vui vẻ 2 bên.

Khi anh Báu thể hiện ý nguyện học đạo thì Thầy bảo anh mang y bát, dù gieo duyên cũng được nhưng anh Báu không chấp nhận. Tại sao Thầy muốn anh Báu mang y bát là Thầy muốn anh thực hành pháp và cảm nhận công năng thực hành Pháp. Khi chính bản thân anh thực hành pháp thì mới đi sâu vào Pháp được, khi vào pháp sẽ hiểu rõ các vị sư phụ và không còn sự lệch pha giữa đạo và đời.

Anh Báu khúc này đúng ra không nên trả lời ngay mà nên khất Thầy cho con về suy nghĩ. Đằng này, tính cách của Chú khỉ vẫn nguyên và trả lời luôn con ko làm được. Nếu anh muốn loại ma tăng thì anh phải vào tăng đoàn, anh muốn bắt cọp thì vào hang cọp. Anh không vào làm sao biết con nào là cọp, nhỡ bắt nhầm thì sao? Nếu anh chấp nhận y bát anh chỉ cần xin thêm sử dụng điện thoại để xử lý công việc, hoặc chả cần đt anh muốn xử lý công việc thì giao việc cho anh Hà. Trí thông minh của anh vẫn còn nguyên, điều hành vẫn là do anh chứ Hà có biết đâu!
Có thể là hình ảnh về 1 người, đang cười và trang phục thể thao

Phật chế ra 250 giới nhưng thực ra chẳng có giới nào.

Khi xưa có môt vị tỳ kheo xin vào giáo hội của Phật, mới vào mà các vị tỳ kheo khác đầu tiên bắt ông giữ 8 giới, 10 giới ông làm được. Tới lúc bắt ông giữ 250 giới thì ông xin giáo hội cho về, hội đồng tỳ kheo xác nhận để ông về mà khi về ông quên chào Phật nên quay lại. Phật hỏi sao con về thì ông trả lời vì giáo hội bắt con giữ 250 giới khó quá con làm không được. Đức Phật cười bảo: vậy giờ con chỉ cần giữ một giới con chịu không thì ông nói: tưởng gì chứ một giới con giữ dễ ẹc à. Một giới đó là giới gì: đó chính là giữ cho tâm con không được có ý niệm ác. Từ 1 giới này mà vị Tỳ kheo đắc A La Hán. Anh Báu có biết, khi Thầy nói anh mang y bát chính là ý này không?

Thêm nữa, khi anh thực hành triệt để Pháp một thời gian anh tự cảm nhận sự chuyển hoá của chính mình. Cái này Phật gọi là ai tu nấy chứng. Không nhập Thiền thì không biết cái cảm giác biết mình có 1 cái thân thứ 2 nó ra làm sao? Cảm giác mất thân nó ra làm sao. Đâu ai có thể nói cho anh biết những cái này!

Anh Thấy thầy Vâng con chó nó im không sủa không?

Tương tự nếu anh giữ giới sát sanh từ tâm khởi lên thì hầu như các loài sẽ không tổn hại anh. Lúc anh giữ 8 giới có giới sát sinh anh Vâng con chó nó vẫn sủa. Vì 8 giới anh giữ bằng tư tưởng. Như bản thân con xưa ngồi đâu muỗi bu tới đó, con giữ giới không sát sanh thì muỗi ko cắn con nữa. Cùng một nơi nhiều muỗi, muỗi cắn người bên cạnh. Hoặc như chuột làm tổ trong bếp, chuột con rơi xuống con bắt nó về tổ và tác ý chuột mẹ nên di chuyển đi nơi khác, ở đây không an toàn. Lần thứ 2 chuột con lại rơi như thế con lại tác ý như thế thì từ đó con không còn thấy chuột phá bếp con nữa. Khi con buông ý niệm sát rồi thì hầu như chúng sanh cũng không tổn hại mình nữa.

Chỉ có thực hành Pháp mới tự mình cảm nhận có sự chuyển hoá chứ nghe từ miệng người khác thì não nó nhảy số ngay: “ mày nói chuyện gì ngáo ngơ”

Bây giờ anh không đồng ý y bát. Thầy lại gợi ý anh đi như youtuber vì Thầy biết đi như youtuber (YT)mới hợp với anh. Anh đi như Tình nguyện viên (TNV) mà hai bên chưa dứt phiền não với nhau là không đi được, vậy đi như youtuber là hợp lý nhất: Anh mặc sức thả con Khỉ trong anh lăng xăng mà không phạm giới nào. Đi như YT anh vẫn học đạo được nhưng không tập trung.

Mọi người thấy Thầy chấp, con thì thấy Thầy rất rõ ràng, minh bạch và sáng suốt. Vì Phật cũng độ chúng tuỳ căn cơ như thế.

Căn cao độ cao, căn thấp độ thấp, tuỳ từng chúng. Con Thấy anh khá cầu đạo. Thế thì cứ làm YT, học từ từ. Từ mẫu giáo nhảy thẳng lên học lớp 12 là không thể! Cuối cùng vẫn là câu nói cũ. Làm TNV cũng tốt đẹp, không làm TNV cũng tốt đẹp, mang y bát cũng tốt đẹp, ko mang cũng tốt đẹp. Làm yt cũng tốt đẹp, ko làm yt cũng tốt đẹp. Quan trọng ta tóm được cái tâm ta chưa.

Related Posts

Đến thăm nhà chị dâu thì thấy sổ hộ khẩu trên bàn, đọc họ của cháu mà ngớ người

Chị dâu tôi là người có ngoại hình xinh đẹp, gia đình giàu có lại giỏi giang. Ai cũng bảo anh trai tôi thật may mắn khi…

Ô tô đỗ kiểu “ghếch chân” lên vỉa hè bị x;ử ph;ạ;t như thế nào?

Theo quy định, ô tô chỉ được phép đỗ nửa xe trên vỉa hè tại những vị trí có đặt biển chỉ dẫn mang kí hiệu I.408a….

Một hãng xe Việt sắp mở rộng quy mô nhân sự lên gần 5.000 người, Vinfast nghe có r:é:n

Công ty cũng cam kết nâng cao chính sách phúc lợi, đảm bảo sự gắn kết lâu dài.Chiều ngày 24/1/2025, hãng ô tô Việt Kim Long Motor đã tổ…

Phương Oanh đưa con về nhà ngoại nhưng Shark Bình không đi cùng, thái độ của mẹ đ:ẻ mới đ:áng b:àn

Vlog về quê của mẹ con Phương Oanh nhận được nhiều sự quan tâm của cộng đồng mạng.Mùng 6 Tết, Phương Oanh đăng tải vlog cùng hai…

Làm gần xong nhưng nhà ga T3 Tân Sơn Nhất không có đường vào, giờ tính sao?

Mặt bằng chưa được bàn giao khiến đường nối Trần Quốc Hoàn, đường Hoàng Hoa Thám chậm tiến độ, nguy cơ không kịp thông xe khi nhà…

Shark Bình nói thẳng lý do Phương Oanh mới là người phụ nữ anh tìm kiếm

 Hình ảnh Shark Bình giúp vợ nấu nướng, khen vợ nấu ăn ngon nhận nhiều lời khen ngợi từ khán giả. Mới đây, trên trang cá nhân, Phương…