×
×

Bỗng nhiên, Tuấn nhìn tôi, ánh mắt có phần nghiêm túc

Tôi là Hạnh, 29 tuổi, vừa kết hôn với Tuấn – chồng tôi – được 3 tháng. Chúng tôi sống tại TP.HCM, nhưng vì công việc, tôi phải bay ra Hà Nội để ký hợp đồng với một đối tác lớn. Tuấn, một người chồng chu đáo, quyết định đi cùng tôi, dù anh không có việc gì ở Hà Nội. Anh nói: “Anh muốn đưa vợ đi, tiện thể hai đứa tranh thủ đi chơi một chút.” Tôi hạnh phúc vì sự quan tâm của anh, nên đồng ý.

Chuyến đi diễn ra suôn sẻ. Tôi hoàn thành công việc sớm, và hai vợ chồng dành cả buổi chiều dạo quanh Hồ Gươm, ăn kem Tràng Tiền, và chụp ảnh kỷ niệm. Đến tối, chúng tôi ra sân bay Nội Bài để chuẩn bị cho chuyến bay về TP.HCM lúc 21h. Sau khi làm xong thủ tục check-in, còn khoảng 20 phút nữa là đến giờ lên máy bay. Tôi và Tuấn ngồi ở khu vực chờ, tay trong tay, trò chuyện vui vẻ.

Bỗng nhiên, Tuấn nhìn tôi, ánh mắt có phần nghiêm túc. Anh nói: “Hạnh, hay là mình hủy chuyến bay này đi. Anh muốn đưa em về khách sạn gần đây.” Tôi sững sờ, nghĩ anh đùa: “Anh nói gì vậy? Sắp lên máy bay rồi, sao lại hủy?” Nhưng Tuấn nắm tay tôi chặt hơn, giọng khẩn khoản: “Hạnh, tin anh lần này. Anh có linh cảm không tốt. Mình về khách sạn nghỉ một đêm, mai bay chuyến khác được không?”

Tôi bắt đầu lo lắng. Tuấn không phải người hay đùa, và tôi thấy ánh mắt anh đầy lo lắng. Dù không hiểu chuyện gì, tôi vẫn đồng ý. Chúng tôi đến quầy vé, hủy chuyến bay với lý do cá nhân, và đặt một phòng tại khách sạn gần sân bay. Trên đường về khách sạn, tôi hỏi: “Anh, sao tự nhiên anh lại muốn hủy? Có chuyện gì à?” Tuấn chỉ lắc đầu: “Anh không chắc, nhưng anh cảm thấy chuyến bay này không an toàn. Anh không muốn mạo hiểm với em.”

Đêm đó, chúng tôi ở lại khách sạn, ăn tối và xem phim, cố gắng thư giãn dù trong lòng tôi vẫn băn khoăn. Sáng hôm sau, khi tôi vừa thức dậy, Tuấn bật tivi, và một tin tức khiến tôi chết lặng: chuyến bay mà chúng tôi định đi tối qua đã gặp sự cố kỹ thuật nghiêm trọng ngay sau khi cất cánh. Máy bay phải hạ cánh khẩn cấp tại sân bay Đà Nẵng, và may mắn không có thương vong, nhưng hành khách đều hoảng loạn. Nếu chúng tôi không hủy chuyến bay, chúng tôi đã ở trên đó.

Tôi nhìn Tuấn, nước mắt lăn dài: “Anh… sao anh biết được?” Tuấn ôm tôi, giọng nghẹn ngào: “Anh không biết, Hạnh. Nhưng khi ngồi ở sân bay, anh cảm giác rất bất an, như có gì đó mách bảo. Anh không thể để em gặp nguy hiểm.” Tôi ôm chặt anh, cảm nhận sự may mắn vì có một người chồng luôn đặt sự an toàn của tôi lên hàng đầu.

Ngày hôm sau, chúng tôi bay về TP.HCM trên một chuyến bay khác, an toàn và bình yên. Từ đó, tôi học được cách tin vào trực giác của Tuấn, và càng trân trọng tình yêu anh dành cho tôi. Câu chuyện về chuyến bay bị hủy trở thành kỷ niệm đáng nhớ trong hôn nhân của chúng tôi, nhắc nhở tôi rằng đôi khi, những quyết định bất ngờ có thể cứu cả một cuộc đời.

Related Posts

Vừa ngồi ghế trưởng phòng, con rể mời ngay bố mẹ vợ ra khỏi nhà, cái kết không thể ngờ…

Ông Tâm năm nay đã ngoài 60 tuổi, lưng bắt đầu còng, tóc bạc lơ thơ. Cả đời ông làm phụ hồ, tích cóp từng đồng nuôi…

Người đàn bà gó-a chồng bị cả làng bảo n;g-u vì cứ ở lại bám rịt lấy mảnh đất bằng lỗ mũi cho đến khi bà qua đời đ;/ột ngộ;/t

  Bà Sáu – một góa phụ hơn 30 năm – sống co ro trong căn nhà lá dột nát nằm sát mé rạch nhỏ, trên một…

Con trai và con dâu x-ì xầ-m bên giường bệnh: “Mẹ không sống được bao lâu nữa đâu, tranh thủ ký tên chia sổ đỏ đi”

Căn phòng bệnh viện 203 lặng lẽ.Bà Hòa – 76 tuổi – nằm đó, tiều tụy sau một trận nhập viện vì suy tim. Bác sĩ nói…

Người Đàn Ông đi trên cao tốc được 30 phút thì mới phát hiện ra Có Cậu Bé Nấp Sau Ghế, vội vàng xuống mở cốp thì b-ẽ b-àng

Anh Hòa – tài xế xe đường dài – thường chạy cao tốc xuyên tỉnh, sống đơn độc nhiều năm. Sáng hôm đó, như thường lệ, anh…

Tôi tên Hạnh, năm nay 24 tuổi, quê ở một huyện miền núi

Ngày tôi cưới, cả làng s/ửng số/t khi nhà trai mang tận 1 tỷ sang làm của hồ/i m/ôn. Vào đêm tâ/n h/ôn, tôi mới biết vì…

Ngày tôi cưới, cả làng sử/ng s/ốt khi nhà trai mang tận 1 tỷ sang làm của h/ồi m/ôn

Ngày tôi cưới, cả làng s/ửng số/t khi nhà trai mang tận 1 tỷ sang làm của hồ/i m/ôn. Vào đêm tâ/n h/ôn, tôi mới biết vì…