Thủ vai chính của nhiều bộ phim truyền hình nổi tiếng như: “Người phán xử”, “Cả một đời ân oán”, “Tuổi thanh xuân”… nhưng diễn viên Hồng Đăng cho biết, đó không phải là những bộ phim mà anh hài lòng về vai diễn của mình. Vai anh ưng ý nhất cho đến nay là trong phim “Cầu vồng tình yêu”, được Việt hóa từ Hàn Quốc.

Diễn viên Hồng Đăng. Ảnh: TL

Chưa vai nào vất vả như lần này

Anh nói trong 15 năm làm phim, vai diễn trong “Cầu vồng tình yêu” mới là vai anh hài lòng nhất. Vậy với phim mới “Mê cung” của đạo diễn Khải Anh thì sao?

– “Người phán xử” và “Cả một đời ân oán” là 2 bộ phim rất thành công nhưng về vai diễn của mình thì tôi không hài lòng lắm. Còn “Mê cung” chưa công chiếu và chúng tôi vẫn tiếp tục quay nên chưa thể đưa ra đánh giá ngay được. Nhưng khi đọc kịch bản và dựa trên những gì đã làm, tôi cảm nhận đây là vai diễn rất đặc biệt trong 15 năm làm nghề của mình. Đây là thể loại mà tôi đang mong muốn thể hiện. Nhân vật Đội trưởng Đội Hình sự này phức tạp hơn tất cả các dạng vai mà tôi từng làm. Phức tạp về tâm lý, hành động cho đến ngoại hình. Vì đối với dòng phim hình sự, mọi thứ phải rất nhanh. Phim tình cảm dù sao cũng thoải mái hơn vì lúc thăng lúc trầm và có giai đoạn để nuôi cảm xúc nhưng với phim hình sự thì tiết tấu rất nhanh, dồn dập. Diễn viên phải chạy theo nó liên tục. Tính quyết đoán của một đội trưởng đội hình sự nó cũng phải khác với quyết đoán của người bình thường. Rồi khi phá án, phát hiện ra liên quan đến cái chết của cha mình thì phải diễn bằng tâm lý gia đình. Cứ như vậy, lớp nọ chồng lớp kia, nặng và thay đổi tâm lý liên tục. Rồi mỗi vụ án là một đối tượng tội phạm khác nhau, cách thức diễn lại phải biến hóa. Đôi khi tranh luận với đạo diễn khá căng thẳng để cho ra màu sắc nhân vật, diễn biến hành động…

Xem trailer phim “Mê cung” thấy có nhiều cảnh rượt đuổi, đối mặt với tội phạm, vậy anh có phải yêu cầu đóng thế không?

– Không, hoàn toàn do diễn viên tự làm hết. Nhiều hôm về nhà, chuyện xước xát, bầm tím hết người là hết sức bình thường. Còn khó khăn thì nhiều lắm. 10s trên truyền hình có khi quay mất nửa ngày thậm chí là cả ngày phơi nắng, chui rừng, chui vào bãi rác, những khu “ổ chuột” bẩn thỉu… Có những khi 4 ngày chạy liên tục để thực hiện các cảnh đuổi bắt, nhảy từ trên nhà xuống, xong về là chân không đi nổi, phải xin đạo diễn dừng cảnh đuổi bắt mấy ngày để chân hồi lại. Cảnh đánh đấm nếu quay một hai lần thì còn đỡ, lắm khi diễn cả chục lần. Xong thì không nhấc nổi tay. Đôi khi bị những chuyện “giời ơi đất hỡi” như tưởng xong rồi thì lại bị tiếng chó sủa ở đâu chen vào. Vậy là cả đoàn phải chờ cho chó ngủ, 2h sáng mới quay được (cười).

Chưa hề có cảm xúc với bạn diễn ở ngoài đời

Diễn viên Hồng Đăng trong phim “Mê cung” (ảnh do VTV cung cấp).

Qua nhiều bộ phim ăn khách, tên anh giờ đã thành thương hiệu đảm bảo sự hấp dẫn cho phim. Cát-sê ủa anh có lẽ cũng khác nhiều?

– Nói thật là 15 năm làm nghề, từ lúc mới chập chững đi diễn cho đến bây giờ, tôi chưa bao giờ hỏi chuyện cát-sê. Vì đối với tôi, cát-sê đóng phim không mang lại kinh tế quá lớn. Tôi làm vì sở thích, muốn chứng tỏ khả năng với đồng nghiệp chứ không coi đó nguồn tài chính quan trọng phải làm.

Không coi đóng phim là thu nhập chính, vậy anh sở hữu những chiếc xe sang, mô tô đắt tiền bằng cách nào?

-Thôi! Cái đó cho tôi được bí mật.

Nhà đẹp, nhiều xe nhưng vợ anh vẫn bán hàng ăn online…

– Tôi không phải đại gia gì cả, nhưng cuộc sống chả ai dám nói là mình đủ. Có những thời điểm công việc bán hàng online của vợ tôi nuôi được cả nhà. Quan điểm của gia đình tôi là kiếm tiền không phải để cất đi mà để phục vụ cho sở thích và cuộc sống. Tôi thích xe cộ, đi phượt nên làm bao nhiêu lại dốc vào các đam mê đó. Khi có thời gian là hai vợ chồng sẽ nghĩ đến việc đi chơi ở đâu chứ không phải lo có bao nhiêu tiền. Nghề của chúng tôi nếu không có những sở thích để giải tỏa, tái tạo lại cảm xúc thì rất mệt mỏi vì công việc đã quá mệt rồi. Nhưng rồi mua một đống xe đấy rồi có khi cả năm không động đến vì không có thời gian để đi. Cứ ở phim trường suốt thế này thì rất hiếm khi có cơ hội. Tính ra mỗi năm, tôi chỉ được ở nhà có 3 tháng là cùng.

Vợ anh là người bình thường, trong khi anh đóng cặp với nhiều diễn viên xinh đẹp như thế thì có khi nào cô ấy tự ti so với công việc của anh không?

– Vợ tôi là người khéo về mọi mặt. Đôi khi chưa nói ra nhưng bằng linh cảm đặc biệt, cô ấy đã cảm nhận được và dành những quan tâm chia sẻ đến tôi kịp thời. Chúng tôi học cùng nhau, yêu nhau từ hồi cấp 3 nên có thể nói, chỉ cần thở thôi là vợ cũng biết tôi đang nghĩ gì. Tôi thích xe cộ, thích đi phượt và rất dễ bị cám dỗ trong các cuộc chơi nhưng nếu vợ có ý kiến, tôi sẽ “ngoan” lại được ngay.

Về chuyện với các bạn diễn, tôi là người khá lạ. Có những khi đi diễn cả tháng, xa nhà như thế nhưng gần như tôi không có cảm xúc gì với bạn diễn cả. Cũng có thể do biết rõ họ quá rồi nên khó nảy sinh tình cảm gì chăng? Hoặc do bản tính của tôi nữa, vì ngoài những lúc làm việc thì tôi chỉ thích ở nhà. Nếu có ra ngoài thì cũng chỉ tụ tập với hội đam mê xe. Tất nhiên trong sâu thẳm của người phụ nữ họ nghĩ gì thì mình không thể biết được.

Vừa đóng xong “Người phán xử” và “Cả một đời ân oán”, giờ lại hơn 30 tập phim “Mê cung”, anh có nghĩ “ít thì sẽ quý” không?

– Thực ra tôi là người có thể nói là ít vai nhất đấy. 15 năm làm nghề nhưng cũng chỉ được 16 đầu phim thôi, cả chính và phụ. Vì có một khoảng thời gian dài tôi “bỏ rơi” phim để kinh doanh. Lý do là vì làm phim không kinh tế. Mất rất nhiều thời gian, công sức bỏ ra nhiều, đi biền biệt mà kinh tế lại không đảm bảo nên tìm một hướng đi khác để đảm bảo cuộc sống hơn. Bây giờ cuộc sống đảm bảo rồi thì tôi quay trở lại với đam mê. Không bị áp lực về cơm áo gạo tiền diễn mới “bay” được. Còn nếu coi đó là nơi kiếm tiền thì sẽ bị áp lực.

Trước đây tôi làm phim là để chinh phục khán giả, còn bây giờ là chinh phục đồng nghiệp của mình. Tôi thích cảm giác làm để không ai chê được cái gì chứ không phải chờ xem có bao nhiêu người khen, bao nhiêu người chê. Khen chê với tôi bây giờ không còn bị tác động nhiều như lúc trước vì tôi cũng thấy những lời nhận xét đó là hoàn toàn hợp lý. Khán giả rất thông minh, bắt lỗi được những chi tiết mà có khi chúng tôi cũng không nhận ra. Đó cũng là lý do mà tôi thấy rất khoái khi làm phim.

Cảm ơn diễn viên Hồng Đăng!