×

Tôi và anh yêu nhau 3 năm nhưng số phận ngang trái đã không cho chúng tôi đến bên nhau

Tôi và anh yêu nhau suốt ba năm thanh xuân đẹp nhất.
Ba năm – không dài cũng chẳng ngắn, đủ để chúng tôi thuộc về nhau từng hơi thở, từng ánh nhìn. Chúng tôi đã vẽ nên bao giấc mơ về một mái nhà, những đứa trẻ mang đôi mắt của anh và nụ cười của tôi. Tôi đã nghĩ chắc chắn rằng, cuối cùng, sau bao chờ đợi và sóng gió, chúng tôi sẽ nắm tay nhau đi hết cuộc đời này.

Nhưng số phận vốn chẳng bao giờ hỏi ý kiến người ta.

Gia đình tôi phản đối. Họ cho rằng anh không đủ “môn đăng hộ đối”. Sau những trận cãi vã nảy lửa, những lời trách móc, cuối cùng tôi gục ngã. Dưới áp lực, tôi đồng ý một cuộc hôn nhân sắp đặt.
Ngày mặc thử chiếc váy trắng, lòng tôi trống rỗng đến kỳ lạ. Tôi tự nhủ: “Rồi thời gian sẽ khiến mình quên.”

Thế nhưng, số phận còn cay nghiệt hơn cả những gì tôi tưởng.

Đúng vào sáng ngày cưới, khi những tiếng cười nói rộn ràng vang lên, khi tôi vừa khoác lên mình tấm váy cưới trắng tinh, thì gia đình tôi nhận được một món quà lạ lùng: một chiếc vòng hoa trắng muốt, kèm theo một phong thư.
Trên dải băng đen là dòng chữ lạnh lẽo: “Chúc em hạnh phúc.

Tôi chết lặng.

Tôi vội vã giật lấy lá thư, những dòng chữ run rẩy đập vào mắt:

“Em à,
Nếu em đọc được lá thư này, có lẽ lúc đó anh đã ở một nơi khác – nơi mà tình yêu không còn bị cấm đoán, nơi không còn ai ngăn chúng ta ở bên nhau.

Anh đã đợi em. Anh đã cầu nguyện. Nhưng anh không thắng nổi gia đình em, cũng không thắng nổi cả chính bản thân mình khi trái tim đã tan vỡ.

Hôm nay, khi em khoác lên mình chiếc váy cưới, anh chỉ mong em mãi mãi hạnh phúc, dù hạnh phúc ấy không có anh.

Anh yêu em… đến tận hơi thở cuối cùng.”

Lá thư trượt khỏi tay tôi, nhẹ bẫng.

Trong khoảnh khắc ấy, mọi thứ tối sầm lại trước mắt. Tôi khuỵu xuống, nghe tiếng gào khóc thất thanh của mẹ vọng bên tai.
Tôi đã ngất đi ngay trước bàn thờ của anh – nơi có chiếc vòng hoa trắng buốt, nơi tình yêu đầu đời của tôi ra đi mãi mãi, mang theo cả một phần linh hồn tôi.

Ngày hôm đó, chiếc váy cưới của tôi không nhuốm màu hoa cưới rực rỡ, mà nhuốm đẫm nước mắt, đau thương và vĩnh biệt.

Related Posts

Cận cảnh 10 tấn n:/ội t/ạ/ng mốc xanh, h/ôi th:ối chờ lên bàn ăn ở Hà Nội

Ngày 29/4, Phòng Cảnh sát Kinh tế – Công an TP Hà Nội cho biết vừa khám xét 3 kho lạnh, thu giữ hơn 10 tấn nội tạng “bẩn”…

Trả thưởng 1,8 tỷ đồng cho chủ nhân tờ vé số trúng giải đặc biệt bị rách, việc đầu tiên làm sau nhận t/iền gây chú ý

Bà Nguyễn Thị Nguyệt – chủ nhân của tờ vé số trúng giải đặc biệt bị rách đã được Công ty xổ số kiến thiết Huế trả…

Sáu năm trước, Thành – một doanh nhân trẻ đầy tham vọng – đã đưa ra quyết định mà anh nghĩ là đúng đắn nhất

Sáu năm trước, Thành – một doanh nhân trẻ đầy tham vọng – đã đưa ra quyết định mà anh nghĩ là đúng đắn nhất trong cuộc…

Bỏ vợ cũ vì nghi v//ô sin//h, 6 năm sau gặp lại tỷ phú không dám tin khi nhìn thấy cô ấy đi xem pháo hoa với 2 đứa trẻ giống hệt mình

Sáu năm trước, Thành – một doanh nhân trẻ đầy tham vọng – đã đưa ra quyết định mà anh nghĩ là đúng đắn nhất trong cuộc…

4 người bị bắt trong vụ làm giả sản phẩm bổ sung dinh dưỡng cho trẻ

Phạm Vũ Khiêm, Giám đốc Công ty TNHH Công nghệ Herbitech, cùng 3 đồng phạm bị cáo buộc vi phạm kế toán liên quan vụ làm giả…

Một cô gái mở một quán ăn nhỏ ở ngã ba quê nghèo, suốt 20 năm vẫn giữ một chiếc bàn trống, không cho ai ngồi

Chiếc Bàn Trống ở Ngã Ba Quê Nghèo Tại một ngã ba nhỏ ở vùng quê nghèo ven biển miền Trung, nơi những con đường đất đỏ…