Hôm đó là sinh nhật của người yêu cũ của chồng tôi, và như mọi lần, tôi không nghĩ gì nhiều. Anh bảo đi công việc, nhưng một cảm giác bất an không thể lý giải được cứ xâm chiếm tôi suốt cả ngày.
Khi tôi mở điện thoại của anh ấy để kiểm tra tin nhắn, tôi không ngờ rằng mình sẽ phát hiện ra một sự thật phũ phàng. Chồng tôi đã đặt một chiếc bánh sinh nhật từ cửa hàng, yêu cầu họ ship tới địa chỉ nhà người yêu cũ của anh. Hóa đơn và tin nhắn giao hàng rõ ràng, không thể chối cãi.
Dòng chữ trên chiếc bánh đó khiến tôi như sững sờ: “Chúc mừng sinh nhật người đặc biệt nhất trong đời anh.” Những lời này không chỉ làm tôi đau đớn, mà còn như một cú tát vào mặt tôi. Làm sao anh có thể làm điều này sau tất cả những gì chúng tôi đã trải qua?
Tôi cảm thấy như trái tim mình bị bóp nghẹt. Giận, đau, nhưng hơn hết là cảm giác bị phản bội. Tôi không thể chịu đựng được nữa. Khi anh về, tôi không nói gì mà chỉ bước đến, nhìn thẳng vào mắt anh.
“Anh giải thích đi, tại sao lại làm vậy?” Tôi buông ra câu hỏi mà tôi đã giữ trong lòng suốt bao lâu. “Anh không chỉ quên tôi mà còn chủ động gửi tặng bánh sinh nhật cho cô ấy, một cách lén lút và không hề nói với tôi!”
Không đợi anh giải thích, tôi đã tát anh một cái thật mạnh. Tôi không thể kiểm soát được cảm xúc của mình nữa. Cái tát ấy không chỉ là sự giận dữ, mà là sự phản kháng đối với tất cả những gì anh đã làm. Cái tát ấy khiến anh im lặng, mắt anh mở to như không thể tin vào những gì đang diễn ra.
Anh chỉ đứng im, không dám nói gì. Tôi có thể thấy trong ánh mắt anh sự hối hận, nhưng giờ đây, không có lời nói nào có thể xoa dịu nỗi đau trong tôi.
Chiếc bánh sinh nhật ấy, giờ đây chẳng còn là món quà ngọt ngào. Nó chỉ là một dấu hiệu rõ ràng về sự thiếu tôn trọng và sự phản bội mà tôi không thể tha thứ.