Lan là một cô gái 22 tuổi, sở hữu vẻ đẹp trong sáng, thuần khiết mà hiếm có. Sinh ra trong một gia đình nghèo khó ở vùng nông thôn, cô sống cùng cha mẹ trong một căn nhà đơn sơ, tường ẩm, mái dột. Mẹ cô làm ruộng, cha lại thường xuyên ốm yếu. Sau khi tốt nghiệp cấp ba, vì không đủ điều kiện để học tiếp, Lan quyết định vào Sài Gòn để kiếm sống. Cô nói dối mẹ rằng mình sẽ làm lễ tân trong một khách sạn lớn, nhưng thực tế, cô đã trở thành người giúp việc trong một biệt thự xa hoa thuộc khu vực giàu có của thành phố.
“Mày là con gái xinh đẹp, phải làm việc cho đàng hoàng, đừng để ai coi thường nhé,” mẹ cô dặn dò qua điện thoại trước khi Lan lên đường.
Biệt thự cô làm việc nằm ở một khu phố đắt đỏ, chủ nhân của nó là một phụ nữ lớn tuổi, là giám đốc của một công ty bất động sản nổi tiếng. Tuy nhiên, bà chủ ít khi ở nhà, hay đi công tác và chỉ có Lan tiếp xúc thường xuyên với ông chủ, một người đàn ông chững chạc, lịch lãm, tầm tuổi trung niên. Ông luôn giữ khoảng cách với cô, khiến Lan cảm thấy thoải mái vì không phải đối diện với những câu hỏi khó xử.
Lan làm việc cẩn thận, chu đáo, giữ mình trong khuôn khổ, tránh ánh mắt của ông chủ. Cô luôn tự nhủ rằng công việc của mình chỉ là để kiếm tiền nuôi sống gia đình, và chẳng bao giờ nghĩ đến chuyện tìm hiểu về ông chủ của biệt thự ấy.
Mọi thứ vẫn diễn ra bình lặng cho đến một ngày, khi Lan chuẩn bị nhận tháng lương thứ ba. Ông chủ bỗng gọi cô lên phòng ngủ. Cô hơi bất ngờ, nhưng vì không muốn làm mất lòng, Lan đi lên theo chỉ thị.
Ông chủ ngồi yên trên ghế, không nói gì. Trái tim Lan bắt đầu đập mạnh khi ông chỉ đưa cho cô một tờ giấy nhỏ. Lan nhận lấy, đôi bàn tay cô hơi run khi cầm tờ giấy và nhìn vào dòng chữ viết trên đó.
“Lan, con gái yêu quý, ta là cha của con. Ta không thể chăm sóc con khi con còn nhỏ, nhưng ta đã luôn dõi theo con từ xa. Mẹ con và ta đã không còn ở bên nhau, và ta đã để con sống trong nghèo khổ. Nhưng bây giờ, con làm việc ở đây, ta có cơ hội gần con hơn. Mọi thứ là một kế hoạch từ trước, con sẽ hiểu sau.”
Cả thế giới như sụp đổ dưới chân Lan. Cô cảm thấy như mọi ký ức của mình bỗng trở thành một trò đùa. Người đàn ông đứng trước mặt cô không chỉ là ông chủ lạnh lùng, xa cách, mà chính là cha ruột của cô, người mà cô đã tìm kiếm suốt bao năm qua. Người mà cô chưa bao giờ biết, nhưng lại vô tình sống trong bóng tối của những bí mật mà ông ta giấu kín.
Lan không thể thốt nên lời. Tờ giấy trong tay như nặng trĩu, cô không thể đứng vững. Đôi chân cô khuỵu xuống, nước mắt bắt đầu rơi, nhưng không thể ngừng lại. Cô không thể hiểu nổi tại sao ông lại làm như vậy. Tại sao ông không đến tìm cô từ khi cô còn bé, tại sao phải chờ đến khi cô đã lớn lên, lạc lối trong cuộc sống mới hé lộ sự thật này?
Ông chủ, người cha, vẫn đứng đó, im lặng nhìn cô, đôi mắt ông tràn đầy sự đau đớn và ân hận. Lan muốn nói gì đó, muốn trách móc, nhưng lại không thể. Cô cảm thấy mình đã bị lừa dối cả cuộc đời.
Vậy mà ông vẫn đứng đó, không hối hận, không bày tỏ bất cứ điều gì. Chỉ có sự im lặng, lạnh lẽo và chua chát bao phủ. Lan quay người bước ra ngoài phòng, trong lòng đầy bối rối và không biết phải làm gì tiếp theo.
Ông chủ không ngăn lại. Cô bước đi, lòng nặng trĩu, khi nhận ra rằng tất cả những gì cô tưởng là bình yên, giờ đã bị xé toạc bởi những sự thật đáng sợ.