×

Tôi x:ô:ng vào căn hộ như một k:ẻ mất kiểm soát

Mọi chuyện bắt đầu ba tháng trước, khi tôi vô tình gặp chị Hân – vợ cũ của chồng tôi – trong thang máy.
“Ơ, em là vợ mới của anh Quang đúng không? Từ nay chúng ta là hàng xóm rồi nhé!” – chị nở một nụ cười khiến tôi cảm thấy lạnh sống lưng.

Chẳng ngờ, chị thuê đúng căn hộ đối diện nhà tôi.

Lúc nghe tôi kể lại, chồng tôi chỉ nhún vai:
“Liên quan gì đâu? Cô ấy ở đâu là quyền của cô ấy. Mình sống đời mình.”

Nhưng tôi không nghĩ đơn giản như thế.

Từ ngày đó, ba người chúng tôi chạm mặt nhau thường xuyên đến mức khó chịu. Mỗi lần ra khỏi cửa, chị Hân đều ăn diện cầu kỳ như thể chuẩn bị đi thảm đỏ. Một lần, tôi đi đổ rác, chị đứng bên hành lang, vờ nói chuyện điện thoại nhưng lại cố ý để tôi nghe thấy:
“Ờ, bỏ chồng xong sống sướng ghê. Chẳng phải cơm bưng nước rót cho ai cả, tự do tự tại…”

Câu nói như kim châm vào lòng tôi. Tôi hiểu ý chị.

Chị Hân hay nhờ vả chồng tôi mấy chuyện lặt vặt:
– “Anh Quang ơi, giúp em treo cái tranh này nhé.”
– “Bồn rửa nhà tắm bị rỉ nước rồi, anh sang xem giúp em với được không?”

Toàn những việc thuê thợ là xong, nhưng chị cứ khăng khăng phải là chồng tôi.

Lúc đầu tôi nghĩ chị chỉ muốn gây chú ý. Nhưng càng ngày, tôi càng cảm thấy có điều gì đó… không ổn. Chị ta không đơn giản chỉ là “hàng xóm phiền phức”.

Tôi bắt đầu nghi ngờ khi thấy chồng mình – anh Quang – thường xuyên về muộn, có hôm nửa đêm mới về. Tôi hỏi, anh cáu:
“Em lại nghi ngờ vớ vẩn à? Anh mệt mỏi lắm rồi đấy!”

Điều đó không giống anh. Anh Quang ngày xưa không nói chuyện như vậy.

Một tối, khi anh bảo “đi công trình”, tôi đã lặng lẽ theo sau. Và như linh cảm mách bảo, anh không đi đâu xa – mà rẽ thẳng về căn hộ đối diện. Căn hộ của chị Hân.

Tôi đứng chết lặng ở hành lang. Đèn trong phòng bật sáng. Tôi thấy bóng hai người, rất gần… và không chỉ là gần về khoảng cách.

Nhưng điều khiến tôi ám ảnh không phải là phản bội. Mà là… giọng nói của anh Quang:
“Chúng ta phải kết thúc chuyện này. Cô ấy bắt đầu nghi ngờ rồi.”
Và chị Hân cười khẽ:
“Anh quên rồi sao? Chúng ta chưa bao giờ kết thúc cả…”

Tôi xông vào căn hộ như một kẻ mất kiểm soát.

Chị Hân đứng dậy, không hề bất ngờ.
“Cuối cùng em cũng biết rồi à? Tiếc thật, anh Quang không kể gì với em nhỉ? Anh ấy và chị… chưa bao giờ ly hôn hợp pháp.”

Tôi như bị đánh một cú trời giáng.
Tôi không phải vợ, mà là người xen vào cuộc hôn nhân chưa từng kết thúc.

“Bọn chị ly thân, đúng. Nhưng chưa hề ký đơn. Em chỉ là kẻ thế vai hợp pháp sai luật.”
Chị Hân lạnh lùng thốt lên.

Tôi quay sang chồng. Anh cúi đầu, không nói một lời. Mồ hôi túa ra trên trán. Cả người anh run nhẹ.

“Em đã tin anh. Em đã tin cuộc hôn nhân này!” – Tôi hét lên trong uất nghẹn.
Nhưng anh vẫn im lặng. Một sự im lặng đáng sợ.

Đêm đó, tôi dọn ra ngoài. Đơn ly hôn – giờ tôi mới là người viết.

Related Posts

Bà thông gia nghe l;/én được cuộc trò chuyện giữa con dâu và cha chồng lúc nửa đêm, hôm sau bà gọi cả xóm đến liên hoan tưng bừng

Gia đình ông Tư và bà Thoan là hàng xóm kiểu mẫu của khu phố nhỏ ven thị xã – sống yên ổn, chẳng ai nghĩ từng…

Thấy cô bé lang thang khóc giữa trời mưa, người phụ nữ tốt bụng đưa về nhà tắm rửa ăn cơm, nào ngờ được 3 ngày thì m;/ất tích

Chiều mưa tầm tã, bà An – người phụ nữ sống một mình ở cuối xóm – đang khép cổng thì thấy một cô bé chừng tám,…

Chuyện buồn của gia đình Ngô Thanh Vân thật khó tin

Vừa qua, Ngô Thanh Vân xác nhận đang mang thai, chuẩn bị đón con đầu lòng ở tuổi 46 sau 3 năm kết hôn. Mới đây, nữ diễn viên đăng…

Gặp lại vợ cũ, anh Quang thay đổi 180 độ, tôi cảm thấy không thể chấp nhận được

Mọi chuyện bắt đầu ba tháng trước, khi tôi vô tình gặp chị Hân – vợ cũ của chồng tôi – trong thang máy.“Ơ, em là vợ…

Vợ nuôi 3 con trai, chồng bỏ đi biền biệt với cô gái khác

Ở một làng chài nhỏ ven biển Phú Yên, nơi cát trắng phủ lối và những con sóng không bao giờ ngủ yên, có một người phụ…

Tấn, Lực và Nhân báo đáp người mẹ của mình

Ở một làng chài nhỏ ven biển Phú Yên, nơi cát trắng phủ lối và những con sóng không bao giờ ngủ yên, có một người phụ…