×

Nếu không nhờ bố mẹ vợ, con đã không có được ngày hôm nay

Để tiện chăm sóc bố mẹ vợ và cũng vì con tôi đã quá gắn bó với ông bà ngoại, tôi quyết định mua 2 căn hộ rộng hơn 100m², đối diện nhau. Một căn cho gia đình tôi, một căn cho bố mẹ vợ để sớm tối có thể qua lại, chăm sóc nhau như một gia đình thực sự.

Tôi là con cả trong một gia đình có 3 anh em. Dưới tôi là một cô em gái và một cậu em trai. Từ nhỏ, tôi đã nhận ra rằng tình cảm bố mẹ dành cho các con không hề công bằng. Là con đầu, tôi cứ nghĩ mình sẽ là người được yêu thương và kỳ vọng nhiều nhất, nhưng không, tôi lại là người ít được quan tâm nhất.

Sau khi tốt nghiệp đại học, tôi quyết định ở lại thành phố lập nghiệp. Một phần vì cơ hội việc làm, phần lớn vì tôi không muốn trở về ngôi nhà lạnh lẽo ấy, nơi tôi chưa bao giờ cảm nhận được sự chào đón.

Ngày tôi cưới vợ, bố mẹ nói thẳng rằng không thể giúp gì vì còn phải lo cho hai em ăn học. Tôi không trách, vì tôi đã quen với việc mình không là ưu tiên trong nhà. May mắn thay, gia đình vợ không để tâm đến chuyện sính lễ. Dù trong lòng có chút chạnh lòng, nhưng tôi tự nhủ: “Chỉ cần vợ chồng yêu thương nhau là đủ”.

Chuyện tưởng sẽ dừng lại ở đó, nhưng không. Ngày em gái tôi kết hôn, bố mẹ cho em hẳn 300 triệu làm của hồi môn. Đến khi em trai tôi tốt nghiệp, họ lại rút tiếp 300 triệu để đầu tư cho em khởi nghiệp.

Tôi không ghen tị, chỉ thấy bất công. Tôi cũng có ước mơ, cũng có hoài bão. Vậy mà khi tôi xin một khoản nhỏ để bắt đầu, bố mẹ lại dứt khoát từ chối.

Tôi mua một căn nhà 100m2 tặng bố mẹ vợ, bố mẹ tôi đến thăm liền nói 3 từ - 1

Tôi cảm thấy mình là người ít được quan tâm nhất trong nhà. (Ảnh minh họa)

Tôi trở về, kể hết với vợ. Không ngờ, cô ấy nói rằng bố mẹ vợ đã âm thầm gom góp tiền bấy lâu nay, giờ đã có một khoản, sẵn sàng đầu tư cho tôi. Họ nói:

– Con là con rể của bố mẹ thì cũng là một nửa con trai rồi. Bố mẹ tin con sẽ làm nên chuyện.

Câu nói ấy khiến tôi rơi nước mắt. Chính họ, những người không sinh ra tôi, lại trao cho tôi sự tin tưởng và yêu thương mà tôi chưa từng nhận được từ bố mẹ ruột.

Ngày con trai tôi chào đời, tôi chỉ ở nhà ít ngày rồi lại quay về công việc, sáng đi sớm tối về khuya. Bố mẹ vợ chẳng hề trách móc, chỉ nhẹ nhàng bảo:

– Cứ yên tâm làm việc, ở nhà có bố mẹ rồi.

Chính nhờ sự hậu thuẫn âm thầm đó, tôi đã từng bước xây dựng được sự nghiệp. Đến khi con trai lên 5, tôi đã có nhà, có xe ở thành phố.

Để tiện chăm sóc bố mẹ vợ và cũng vì con tôi đã quá gắn bó với ông bà ngoại, tôi quyết định mua 2 căn hộ rộng hơn 100m², đối diện nhau. Một căn cho gia đình tôi, một căn cho bố mẹ vợ để sớm tối có thể qua lại, chăm sóc nhau như một gia đình thực sự.

Tôi mua một căn nhà 100m2 tặng bố mẹ vợ, bố mẹ tôi đến thăm liền nói 3 từ - 2

Vợ chồng tôi đã mua cho bố mẹ vợ một căn nhà ở đối diện nhà mình. (Ảnh minh họa)

Thế rồi bố mẹ ruột tôi biết chuyện. Họ đến nhà làm ầm lên, trách móc tôi bất hiếu vì không mua nhà cho họ. Tôi biết mục đích chính của họ.

Em trai tôi đã thất bại trong kinh doanh, tiêu tán hết số tiền được đầu tư. Giờ em sắp cưới, nhưng không có tiền mua nhà, gia đình bạn gái phản đối. Bố mẹ tôi lại nghĩ đến tôi – đứa con “không được yêu thương” ngày nào – như một chiếc phao cứu sinh.

Tôi từ chối. Không phải vì hận, mà vì tôi không thể tiếp tục sống như một cái bóng, gồng mình lo cho người khác trong khi chính tôi từng bị bỏ mặc. Em trai tôi từng ức hiếp tôi, còn bố mẹ thì chưa một lần đứng về phía tôi. Tôi không thể tiếp tục hy sinh thêm nữa.

Tháng trước, mẹ vợ tôi bị tai nạn, phải nhập viện. Tôi gác hết công việc để túc trực chăm sóc bà. Bố mẹ tôi hay tin cũng đến thăm. Trước khi về, họ lại lặp lại 3 từ “đồ bất hiếu” với tôi, vì chỉ biết lo cho nhà vợ.

Tôi đã không nhịn được, nói thẳng:

– Nếu không nhờ bố mẹ vợ, con đã không có được ngày hôm nay. Họ tin tưởng, giúp đỡ, thương con như con ruột. Còn bố mẹ, đã làm gì cho con? Ngoài sự thờ ơ và so sánh với em trai.

Họ không nói gì thêm, chỉ lặng lẽ quay lưng bước đi. Tôi không thấy hả hê, chỉ thấy lòng mình nhẹ đi.

Sau tất cả, tôi học được một điều, đó là gia đình không phải lúc nào cũng là nơi bạn sinh ra, mà là nơi có người thật sự thương bạn. Hôn nhân không chỉ là chuyện của hai người, mà còn là sự gắn kết của những tấm lòng biết cho đi và trân trọng nhau.

Tôi biết ơn vợ, biết ơn bố mẹ vợ, những người không bao giờ yêu cầu tôi phải trả lại điều gì, mà chỉ mong tôi sống tốt, sống hạnh phúc. Cuộc đời này, gặp được người hiểu mình, thương mình, là một loại phúc phần lớn nhất.

Related Posts

Dân mạng bênh chằm chặp chú rể Hoa Cương, ủng hộ ly h:ô:n cô dâu Thu Sao

Cuộc hôn nhân nhiều thị phi giữa chị Lê Thị Thu Sao (Cao Bằng) và chồng trẻ Triệu Hoa Cương tiếp tục thu hút sự chú ý của dư…

5 mẫu xe điện giá rẻ được phép sử dụng khi c/ấ/m xe xăng, mẫu số 1 còn có tiền hỗ trợ từ nhà nước

Với ngân sách dưới 20 triệu đồng, khách hàng Việt đã có khá nhiều sự lựa chọn xe máy điện đa dạng đến từ nhiều thương hiệu…

Ngày này cũng đã đến: Dân buôn xe máy cũ ở Hà Nội kh:ó:c ra nước mắt, ôm cả lô giờ bán cho ai?

Theo Chỉ thị số 20/CT-TTg ngày 12/7 về một số nhiệm vụ cấp bách, quyết liệt ngăn chặn, giải quyết tình trạng ô nhiễm môi trường, dự…

Đường đua xe điện bắt đầu: Honda, Yamaha liên tục giảm giá, cam kết chất lượng khỏi phải bàn

Thị trường xe máy điện Việt Nam đang chứng kiến sự cạnh tranh ngày càng gay gắt với sự tham gia của các tên tuổi lớn. Honda…

Vừa ra chỉ thị c:ấ:m xe xăng, ông Vượng nhận ngay TIN VUI từ VinFast: Thời tới rồi.. cản không kịp

VinFast giảm giá mạnh đến 200 triệu đồng, miễn phí sạc đến 2027 Bảng giá xe điện VinFast mới nhất tháng 7/2025 VinFast mở đầu tháng 7/2025…

C;:ấ:;m xe xăng chạy trong vành đai 1 Hà Nội từ năm 2026, phía Honda ngay lập tức đưa ra “y:êu sách”

Honda Việt Nam – nhà sản xuất xe máy lớn nhất cả nước – cho rằng việc chuyển đổi sang phương tiện thân thiện với môi trường…