×
×

Nhưng ngay đêm đầu tiên chuyện ki//nh hoàn//g đã xảy ra…

Tôi sống cùng chồng trong một căn nhà nhỏ ở ngoại ô. Chồng tôi, Nam, bị liệt nửa người sau một tai nạn giao thông cách đây hai năm. Dù yêu anh, tôi không thể phủ nhận gánh nặng chăm sóc anh mỗi ngày khiến tôi kiệt sức. Công việc văn phòng bận rộn, tôi quyết định thuê người giúp đỡ. Chị Lan, hàng xóm cách nhà vài bước chân, là lựa chọn hoàn hảo. Chị 35 tuổi, góa chồng, tính tình hiền lành, lại khéo léo. Tôi đề nghị chị sang chăm Nam vào buổi tối, từ 7 giờ đến 10 giờ, với thù lao 300 nghìn mỗi đêm. Chị gật đầu đồng ý ngay.

Đêm đầu tiên, tôi giao phó mọi thứ cho chị Lan rồi đi ngủ sớm vì mệt. Khoảng nửa đêm, tôi giật mình tỉnh giấc bởi một tiếng động lạ. Tiếng rên khe khẽ, xen lẫn tiếng thì thầm từ phòng Nam. Tôi lặng lẽ bước xuống cầu thang, tim đập thình thịch. Cửa phòng hé mở, ánh đèn vàng yếu ớt hắt ra. Tôi nhìn qua khe cửa và chết lặng.

Chị Lan đang ngồi bên giường, nắm tay Nam, mắt chị đỏ hoe. Nam, người mà tôi nghĩ chỉ còn biết nằm im, đang nhìn chị với ánh mắt tôi chưa từng thấy kể từ tai nạn – ánh mắt của sự sống, của khát khao. Chị Lan thì thầm: “Anh đừng lo, tôi sẽ ở đây, mỗi ngày.” Nam khẽ mỉm cười, bàn tay anh run run siết nhẹ tay chị.

Tôi không biết mình đã đứng đó bao lâu. Cơn giận bùng lên, nhưng rồi tắt ngấm. Tôi nhận ra điều gì đó kinh hoàng: Nam không chỉ cần chăm sóc, anh cần một người thực sự thấu hiểu và khơi dậy ý chí sống trong anh. Điều mà tôi, vì quá mệt mỏi, đã không làm được.

Sáng hôm sau, tôi gọi chị Lan sang. Tôi tăng thù lao lên 500 nghìn mỗi đêm, nhưng yêu cầu chị không chỉ chăm sóc mà còn trò chuyện, khích lệ Nam. Chị ngập ngừng, rồi gật đầu. Những đêm sau đó, tôi không còn nghe tiếng rên hay thì thầm nữa. Thay vào đó, tôi nghe tiếng cười của Nam, dù yếu ớt, nhưng là tiếng cười đầu tiên sau hai năm.

Chị Lan không chỉ là người giúp việc, chị trở thành cầu nối đưa Nam trở lại với cuộc sống. Còn tôi, tôi học được cách buông bỏ gánh nặng và yêu thương theo một cách khác. Nhưng sâu thẳm trong lòng, tôi vẫn tự hỏi: Nếu đêm đầu tiên ấy tôi bước vào và làm ầm lên, mọi chuyện sẽ ra sao?

Related Posts

Vừa ngồi ghế trưởng phòng, con rể mời ngay bố mẹ vợ ra khỏi nhà, cái kết không thể ngờ…

Ông Tâm năm nay đã ngoài 60 tuổi, lưng bắt đầu còng, tóc bạc lơ thơ. Cả đời ông làm phụ hồ, tích cóp từng đồng nuôi…

Người đàn bà gó-a chồng bị cả làng bảo n;g-u vì cứ ở lại bám rịt lấy mảnh đất bằng lỗ mũi cho đến khi bà qua đời đ;/ột ngộ;/t

  Bà Sáu – một góa phụ hơn 30 năm – sống co ro trong căn nhà lá dột nát nằm sát mé rạch nhỏ, trên một…

Con trai và con dâu x-ì xầ-m bên giường bệnh: “Mẹ không sống được bao lâu nữa đâu, tranh thủ ký tên chia sổ đỏ đi”

Căn phòng bệnh viện 203 lặng lẽ.Bà Hòa – 76 tuổi – nằm đó, tiều tụy sau một trận nhập viện vì suy tim. Bác sĩ nói…

Người Đàn Ông đi trên cao tốc được 30 phút thì mới phát hiện ra Có Cậu Bé Nấp Sau Ghế, vội vàng xuống mở cốp thì b-ẽ b-àng

Anh Hòa – tài xế xe đường dài – thường chạy cao tốc xuyên tỉnh, sống đơn độc nhiều năm. Sáng hôm đó, như thường lệ, anh…

Tôi tên Hạnh, năm nay 24 tuổi, quê ở một huyện miền núi

Ngày tôi cưới, cả làng s/ửng số/t khi nhà trai mang tận 1 tỷ sang làm của hồ/i m/ôn. Vào đêm tâ/n h/ôn, tôi mới biết vì…

Ngày tôi cưới, cả làng sử/ng s/ốt khi nhà trai mang tận 1 tỷ sang làm của h/ồi m/ôn

Ngày tôi cưới, cả làng s/ửng số/t khi nhà trai mang tận 1 tỷ sang làm của hồ/i m/ôn. Vào đêm tâ/n h/ôn, tôi mới biết vì…