×
×

Cả làng mỉ-a m;/ai chị gái nuôi đứa bé bị bỏ rơi ngoài chợ, ai dè 20 năm sau nó trở về trong làng không phải để trả ngh-ĩa mà là

Hai mươi năm trước, một đêm mưa gió, chị Tâm — phụ nữ ngoài 30, độc thân, sống bằng nghề bán rau — nhặt được một đứa bé sơ sinh tím tái nằm co ro trong thùng giấy trước chợ.

Không ai nhận, ai cũng né. Nhưng chị Tâm lại ôm nó về, mặc cho cả làng dị nghị:

“Chắc lượm về để sau này bắt nó đi bán vé số nuôi thân.”
“Biết đâu nó là con của ai làm chuyện xằng bậy rồi quẳng ra chợ…”
“Lo thân còn chưa xong, bày đặt nuôi con thiên hạ!”

Chị Tâm cắn răng chịu đựng, vừa làm vừa nuôi. Đứa trẻ ấy lớn lên trong mồ hôi nước mắt, tên là Lam. Chị chưa từng kể với nó ai là mẹ ruột, chỉ nói:

“Mẹ nhặt con, nhưng thương con như máu thịt.”

Năm 18 tuổi, Lan bất ngờ bỏ đi không lời từ biệt. Chị Tâm đau đớn tìm kiếm, khóc ròng cả tháng. Cả làng lại cười khẩy:

“Nuôi nó gần hai chục năm, nó tỉnh táo rồi đi tìm mẹ ruột chứ ai thèm nhớ ơn?”


Hai năm sau.

Một đoàn xe lạ tiến vào làng, dẫn đầu là một người phụ nữ mặc sang trọng, ánh mắt lạnh lùng — chính là Lan.
Nhưng thay vì ôm lấy chị Tâm, thay vì nói lời cảm ơn, cậu chỉ đưa ra một tập hồ sơ dày cộp.

Cậu đứng giữa sân đình, tuyên bố:

“Tôi quay lại đây không phải để báo ơn.
Tôi quay lại… để vạch mặt kẻ đã vứt bỏ tôi như một món hàng, và những người từng thấy tôi nằm thoi thóp ngoài chợ mà ngoảnh mặt làm ngơ.

Mọi người ngơ ngác. Và rồi LAn rút ra một bức ảnh cũ đã úa vàng – chụp người phụ nữ trẻ đang đặt thùng giấy xuống giữa cơn mưa.
Khi phóng to… đó chính là bà chủ tạp hóa lớn nhất làng — người từng mạnh miệng chửi chị Tâm “nuôi con không ai thương.Lan chậm rãi nói:

“Bà ta là mẹ ruột tôi. Nhưng vì danh tiếng và chồng sắp cưới, bà đã lén sinh tôi rồi ném ra chợ.”

“Và các người… những kẻ từng cười nhạo mẹ nuôi tôi, từng dửng dưng nhìn đứa bé khóc lả đi trong thùng giấy – các người xứng đáng biết… ai là kẻ đáng thương nhất.”


Chị Tâm từ trong đám đông lao ra, ôm lấy Lan mà khóc. Nhưng cậu chỉ cúi đầu thật thấp:

“Con xin lỗi vì đã đi trong im lặng. Nhưng hôm nay con trở về… để tất cả biết, mẹ là người duy nhất chưa từng quay lưng với con.”


Tối hôm đó, cả làng im lặng. Người ta không còn mỉa mai chị Tâm nữa. Nhưng ánh đèn trước nhà bà chủ tạp hóa thì tắt hẳn – như thể cái quá khứ chối bỏ không thể nào được xóa sạch.

Related Posts

Mẹ chú rể dấ-m d;/ẳng không n-ể na-ng gì: “Chắc cưới về để bấu víu vào nhà mình thôi”… Nhưng nào ngờ 10 phút sau bố mẹ nhà gái xuất hiện

Buổi lễ rước dâu diễn ra tại nhà gái. Cô dâu – Linh – là người kín tiếng, không hay khoe khoang gì về gia cảnh. Nhà…

Chị ơi, đừng lên chiếc xe hoa đó

Chị ơi, đừng lên chiếc xe hoa đó Cả xóm ai cũng bảo Hạnh may mắn. Lấy được người đàn ông giàu có, quyền lực, hơn chị…

Làm giàu không khó: Chi tiết vụ việc kế toán trường cấp 2 tha:m ô từ thu BHYT của 523 học sinh

Sau khi thu tiền bảo hiểm y tế của 523 học sinh Trường THCS Ngô Xá (Cẩm Khê, Phú Thọ), Trần Tuấn Phương không nộp cho 322…

Kế toán trường cấp 2 thu BHYT của 523 học sinh tổng cộn gần 500 triệu đồng, nhưng chỉ nộp 200 em, còn lại giữ tiêu xài

Sau khi thu tiền bảo hiểm y tế của 523 học sinh Trường THCS Ngô Xá (Cẩm Khê, Phú Thọ), Trần Tuấn Phương không nộp cho 322…

Kể từ 1/7/2025: Những việc công chức tuyệt đối không được làm, biết sớm tránh bị ph;;ạ;;t

Theo Luật mới, từ 1/7/2025, sẽ có những việc công chức tuyệt đối không được làm. Công chức là gì? Khoản 2 Điều 4 Luật Cán bộ,…

Nhóm l///ưu ma////nh ch/ặn đườ/ng cô gái chăn dê để tr/êu ch/ọc – nhưng khi biết bố cô là ai, tất cả c/ắm c/úi b/ỏ ch/ạy

Nhóm l///ưu ma////nh ch/ặn đườ/ng cô gái chăn dê để tr/êu ch/ọc – nhưng khi biết bố cô là ai, tất cả c/ắm c/úi b/ỏ ch/ạy… Buổi…