×

Người đàn ông mặc đồ lam lũ đi rút 5 tỷ trong sổ tiết kiệm, nhân viên định báo bảo vệ thì ông chỉ thẳng tay ra cửa

Ngân hàng buổi sáng thứ Hai đông nghẹt. Nhân viên tất bật với hồ sơ, máy số reo liên tục. Giữa dòng người ăn mặc chỉnh tề, có một ông già ăn mặc lam lũ bước vào. Áo sơ mi bạc màu, quần đã sờn gấu, dép tổ ong mòn vẹt.

Ông run rẩy đưa ra cuốn sổ tiết kiệm đã cũ, bìa rách góc, nói giọng khàn:

“Tôi muốn rút toàn bộ. Năm tỷ.”

Cô giao dịch viên thoáng giật mình. Số tiền quá lớn, và diện mạo ông lại quá… trái ngược. Không giấy tờ tùy thân, không CMND, chỉ một tờ chứng nhận giám hộ có công chứng, nhưng vẫn gây nghi ngờ. Một nam nhân viên thì thào:

“Có khi lừa đảo… Hay ông bị ai đó sai đến? Hay lão này lẩm cẩm lấy nhầm sổ?”

Một người khác cầm điện thoại định gọi bảo vệ.

Lúc ấy, ông già chỉ lặng lẽ đưa tay lên, không nói một lời. Ông chỉ ra ngoài cửa kính ngân hàng.

Tất cả mọi ánh nhìn đều hướng ra ngoài.

cả phòng giao dịch im bặt.

Ngoài kia, một cô gái trẻ ngồi trên chiếc xe lăn, khuôn mặt xanh xao, đôi chân teo tóp. Trên tay cô là tấm ảnh gia đình cũ – trong đó là cô, một người phụ nữ đã mất (mẹ cô), và chính người đàn ông đang đứng kia, trong bộ đồ công nhân xây dựng đầy bụi.

Ánh mắt cô nhìn vào ngân hàng, vừa hy vọng vừa tuyệt vọng. Trên ghế còn dính bông gạc và máu khô – cô vừa truyền xong một đợt hóa chất ở bệnh viện gần đó.

Một nhân viên ngân hàng trẻ thì thầm:

“Cô ấy… là con gái ông.”

Không ai dám lên tiếng nữa. Một phút trước còn nghi ngờ, một phút sau đã nghẹn họng. Cô giao dịch viên lặng lẽ nhìn ông, rồi cúi mặt, không dám đối diện ánh mắt của người cha già đang dốc toàn bộ số tiền tích góp suốt đời.

Ông nói khẽ, nhưng rõ:

“Tôi là công nhân. Mỗi tháng gửi vài trăm, có khi vài chục ngàn. Gửi suốt 22 năm. Mẹ con bé mất rồi. Giờ tới lượt tôi lo cho nó lần cuối.”

Không cần bảo vệ. Không cần tranh cãi nữa.
Tất cả nhân viên ngân hàng đứng dậy, cúi đầu chào ông.

Và trong ánh nắng nhạt buổi sớm, ông đẩy chiếc xe lăn lặng lẽ rời đi.
Cánh cửa kính ngân hàng khép lại, nhưng câu chuyện của người cha lam lũ ấy… đã mở ra một bài học lớn hơn về lòng tin, tình thương, và những đánh giá vội vàng.

Related Posts

Ngay bây giờ tại T. lòng se điếu cơ sở TP.HCM

Chiều 7/5, ghi nhận tại quán Lòng Chát cơ sở TP.HCM – nơi đang gây tranh cãi với món lòng se điếu – cho thấy quán tạm…

Bố chồng bất chấp lời can ng/ăn, đùng đùng nhận cô hàng xóm làm em gái kết nghĩa, 4 năm sau, chuyện lớn xảy ra khiến mẹ chồng tôi x/ấ/u h/ổ

Sau đám tang, nhà tôi ngỡ mọi chuyện đã khép lại. Vậy mà một tháng sau, bố tôi cầm trên tay cuốn sổ di chúc của bà…

Cô bé bán vé vội vàng số dúi mẩu giấy lạ vào tay đại gia, 3 ngày sau cả dòng họ giàu có kéo đến tìm gặp

Trong một buổi chiều mưa lất phất nơi bến xe tỉnh lẻ, cô bé tên My – mới chỉ 17 tuổi – ngồi co ro bên quầy…

Xây nhà 2 năm không xong vì bị hàng xóm làm khó, tôi chỉ còn thiếu nước q/uỳ l/ạy xuống xin

Tôi chỉ xây ngôi nhà nhỏ mà mất đến 2 năm trời, liên tục “chăm sóc”, “lót tay” hàng xóm nhưng vẫn bị họ nhũng nhiễu, tìm…

Bất ngờ khi biết sự thật về bản di chúc của Diva Hồng Nhung

Hồng Nhung cho biết cô viết di chúc không phải để chuẩn bị cho cái chết khi bị ung thư như nhiều người hiểu lầm. “Việc viết…

Nga Sumo – người được cộng đồng mạng lo lắng nhất lúc này

Cách đây gần 1 năm, Nga Sumo đã gây ấn tượng khi đến Thế lòng se điếu và ăn hết 15kg lòng. Nữ mukbang ăn rất ngon…